Đại biệt thự.
Cổng lớn từ từ mở ra, xe của Từ Dịch Phàm nhanh chóng đi vào bên trong. Bây giờ mới có hơn 10 giờ sáng, tiệc sinh nhật buổi chiều tối mới tổ chức nên không có ai cả.
- Bố mẹ.
- Hai con về rồi, mau ngồi xuống đây đi.
- Vâng.
Phùng Lộ Phi ngồi xuống sofa bên cạnh Từ Dịch Phàm. Hôm nay trông mẹ chồng cô có vẻ rất vui, gương mặt trông vẫn rất trẻ trung như phụ nữ 30 khiến chính cô cũng phải ngưỡng mộ. Chẳng biết đến tuổi của bà, Phùng Lộ Phi còn giữ được nhan sắc như vậy không nữa.
- Hai đứa cũng thật là, kết hôn đã lâu như vậy rồi mà cũng chẳng về nhà lấy một chuyến. Nếu hôm nay không phải là sinh nhật của mẹ thì liệu các con có muốn về không đây?
- Mẹ, đừng nói thế, bọn con cũng bận lắm chứ, có rảnh như bố mẹ đâu mà suốt ngày về đây được. Mà không phải bọn con đã về rồi còn gì. Mẹ còn phàn nàn nữa làm gì.
Từ Dịch Phàm lên tiếng. Từ lão gia nghe xong thì cười:
- Dịch Phàm à, con chỉ được cái miệng là rất khéo nói. Thật sự rất giống bố ngày trước đấy.
- Tình hình hai đứa dạo này thế nào? Khi nào thì mẹ sẽ được bế cháu đây hả? Lâu quá rồi đấy.
- Dạ?
Phùng Lộ Phi nhìn bà mẹ chồng đáng kính này. Bà đang nói gì vậy? Sao lại nói chuyện sinh con vào hôm nay vậy?
- Lộ Phi, con với Dịch Phàm mau mau sinh con đi, bố mẹ mong có cháu để bế từ lâu rồi.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dinh-menh/63488/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.