Chương trước
Chương sau
Kết thúc bữa tối, Từ Dịch Phàm đi tắm còn Triệu Chí Dương thì đến thư phòng của anh ngồi đợi. Triệu Chí Dương đã đến đây nhiều lần rồi, cũng ngưỡng mộ Từ Dịch Phàm nhiều thứ nhưng ngưỡng mộ anh nhất vẫn là có đống sách có thể đọc mãi không hết kia. Nhìn thấy chậu hoa tuyết nhược lan trắng bên cửa sổ, Triệu Chí Dương bê lên xem. Cây tuyết nhược lan bên dưới nhà đã rụng hoa hết rồi, chỉ còn có chậu hoa này thôi. Phùng Lộ Phi đã mất 3 năm, kể từ đó Từ Dịch Phàm thay cô chăm sóc chậu hoa. Nhưng tuyết nhược lan này đâu thể sống lâu được. Sau khi hoa chết, Từ Dịch Phàm lại trồng một cây hoa khác vào chậu, cứ thế cho đến ngày hôm nay.

Từ Dịch Phàm tắm xong thì bước ra, ngồi xuống sofa, vị trí khá gần với Triệu Chí Dương. Triệu Chí Dương cũng bắt đầu nói lên những ý kiến mà anh ta suy nghĩ nãy giờ:

- Trước khi gặp Đàm Lệ Linh, mình nghĩ cô ta chỉ đơn giản là người giống với Lộ Phi mà thôi. Nhưng sau khi gặp, tiếp xúc với cô ta, mình thấy cô ta và Lộ Phi vốn chỉ là một người. Có thể nói, càng ngày mình càng chắc chắn với giả thuyết này của mình.

Từ Dịch Phàm nghe thấy thế thì bật cười. Anh cho rằng những lời mà Triệu Chí Dương nói chẳng khác gì một người đang nói mơ cả. Làm gì có chuyện như vậy chứ.

- Trở lại thực tế đi Chí Dương, cậu có phải đang nằm mơ đâu. Hai người họ là hai người khác nhau, hơn nữa...

- Hơn nữa Lộ Phi đã mất từ lâu rồi đúng không? Cậu có phải đang muốn nói câu này?

Triệu Chí Dương nhanh chóng ngắt lời của Từ Dịch Phàm. Triệu Chí Dương cũng đang cố chứng minh cho Từ Dịch Phàm thấy là những lời nói của anh ta thật sự chính xác.

- Vậy cậu giải thích tại sao đồ trang sức của Lộ Phi lại trên người của Đàm Lệ Linh được? Nói thử xem nào?

- Chuyện đó...

- Có vẻ như cậu không thể giải thích được chuyện này. Mình đã bảo với cậu là vì thấy đồ trang sức của Lộ Phi có giá trị nên bọn người hỏa táng kia mới ăn cắp và bán lại cho Đàm Lệ Linh, vì thế đồ trang sức của Lộ Phi mới ở trên người Đàm Lệ Linh. Nhưng nghĩ lại, chuyện ăn cắp đồ của một người chết có phải là vớ vẩn không? Chẳng có gì tốt lành khi ăn cắp những đồ như vậy.

Từ Dịch Phàm vẫn nghe Triệu Chí Dương nói, anh tự dưng cảm thấy mình như đang ở trong một cái vòng luẩn quẩn mặc dù những lời Triệu Chí Dương nói nghe có vẻ mơ hồ.

- Lộ Phi mất 3 năm trước, cùng đó thì Đàm Lệ Linh nói rằng 3 năm trước cô ta gặp tai nạn mất trí nhớ và được Châu Kiến Thành cứu giúp. Mình nghĩ ắt hẳn Châu Kiến Thành cũng biết một số sự việc xung quanh Đàm Lệ Linh, nhưng bây giờ anh ta lại bị tai nạn vẫn chưa tỉnh dậy, chúng ta cũng không thể điều tra thêm được chuyện gì nữa. Cậu đừng cho rằng mình ăn nói hồ đồ, càng ngày mình càng chắc chắn với những lời nói của mình. Thật đấy, mình chưa bao giờ chắc chắn như vậy đâu.

- Chí Dương, không phải mình không tin cậu, nhưng mà mọi chuyện cần phải có chứng cứ xác thực.

- Được, mình sẽ giúp cậu tìm ra chứng cứ.

Rồi Triệu Chí Dương lại cầm điện thoại gọi điện cho một người tên A Toàn lần trước:

- A Toàn, anh điều tra ngay cho tôi những người đã tham gia vào việc hỏa táng cho Phùng Lộ Phi, vợ của Tổng giám đốc Từ Dịch Phàm vào 3 năm trước. Rất có thể bọn họ biết được điều gì đó. Nhanh lên rồi báo ngay cho tôi biết. Nhớ đấy, càng nhanh càng tốt.

Sau đó Triệu Chí Dương tắt máy luôn. Từ Dịch Phàm nhìn anh ta đầy vẻ nghi hoặc.

- Đừng có nhìn mình như vậy chứ. Sở dĩ mình bảo A Toàn điều tra mấy tên hỏa táng ấy là có nguyên do cả. Cậu còn nhớ lúc mà Lộ Phi qua đời ở bệnh viện không?

- Có. Nhưng sao? Cậu đang muốn nói chuyện gì? Chuyện này thì có liên quan gì đâu chứ?

- Lúc đó, ở bên cạnh Lộ Phi chỉ có Từ Dịch Phàm cậu, gia đình cậu, gia đình của cô ấy, Hoắc Tử Minh, Trương Uyển Tâm và mình nữa thôi. Mọi người đều nhìn thấy những giây phút cuối cùng của Lộ Phi. Và rồi cô ấy chết, thậm chí những lời cuối cùng còn không nói.

Triệu Chí Dương như kể lại chuyện quá khứ. Hai tay của Từ Dịch Phàm nắm chặt lấy nhau. Chuyện lúc đó Từ Dịch Phàm mãi mãi sẽ không thể nào có thể quên được.

- Cậu ở bên cạnh Lộ Phi từ lúc cô ấy chết, thay y phục cho cô ấy, đeo đồ trang sức cho cô ấy và bế cô ấy vào đưa vào quan tài rồi sau đó đưa đến chỗ hỏa táng. Hôm hỏa táng Lộ Phi, mình có chuyện gấp nên không thể đến được. Nhưng Dịch Phàm, khi đưa quan tài của Lộ Phi đến chỗ lò hỏa táng, cậu có thật sự nhìn thấy Lộ Phi được đưa đi hỏa táng thật sự hay không vậy?

- Ý cậu là gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.