Kể từ ngày trở về từ Phùng gia, Phùng Lộ Phi cảm thấy Từ Dịch Phàm có gì đó rất kỳ lạ, nhưng lạ như thế nào thì cô không thể nói ra được. Từ Dịch Phàm vốn dĩ làm mọi việc rất từ từ, nhưng dường như gần đây anh trở nên vội vàng hơn, như muốn nhanh chóng hoàn tất mọi việc.
Hôm nay Từ Dịch Phàm nói với Phùng Lộ Phi là anh bận đi gặp đối tác, rất có thể sẽ về muộn nên bảo cô không cần chờ cơm. Vốn định rủ Trương Uyển Tâm ra ngoài thì nào ngờ có một vị khách không mời mà đến. Đó là Lưu Cảnh Dương – Tổng giám đốc của tập đoàn đá quý Lưu Thị, cũng là một trong Tứ tổng nổi tiếng của thành phố B, bạn thân của Từ Dịch Phàm.
- Lộ Phi, em còn nhớ anh không vậy?
Lưu Cảnh Dương vừa gặp được Phùng Lộ Phi, chưa kịp chào hỏi gì thì anh đã hỏi ngay câu này.
- Lưu Tổng đỉnh đỉnh đại danh của thành phố B thì sao em dám quên chứ? Em còn nhớ lần cuối chúng ta gặp nhau là trong đám cưới của em và Dịch Phàm. Cũng nhanh thật, mấy tháng rồi.
- Không ngờ em vẫn còn nhớ đến anh.
- Được rồi, anh mau vào bên trong đi.
Phùng Lộ Phi và Lưu Cảnh Dương ngồi xuống sofa ở phòng khách, cô còn dặn thím Vương mang trà và một ít hoa quả ra nữa.
- Cảnh Dương, anh đến thành phố A khi nào vậy?
- Mới đến sáng nay thôi, công tác ấy mà. Chiều mai anh lại trở về thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dinh-menh/1890389/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.