Trước khi thím Vương mang đồ ăn sáng lên thì Từ Dịch Phàm và Phùng Lộ Phi ngồi đối diện nhìn nhau.
- Phùng Lộ Phi, em nhìn tôi làm cái gì? À, không phải em nhìn tôi vì tôi đẹp trai quá đấy chứ?
- Ơ hay, em có gì mà phải nhìn anh chứ? Em chẳng có hứng ngồi nhìn anh đâu, đừng có ảo tưởng nữa. Nhưng mà này, anh nhìn em làm cái gì hả? Bị bệnh rồi hay sao vậy?
- Em không nhìn tôi thì làm sao biết tôi nhìn em? Đúng là tự mang đá đập vào chân mình.
Phùng Lộ Phi bĩu môi, chẳng nói được gì hết. Từ Dịch Phàm rất biết đánh vào chỗ sơ hở của người khác.
- Thiếu gia, Thiếu phu nhân mời dùng bữa sáng.
- Cảm ơn thím.
Đúng lúc này thì điện thoại của Từ Dịch Phàm bỗng reo lên. Anh bình thản trả lời điện thoại:
- Trợ lý Trương, có chuyện gì vậy?
Phùng Lộ Phi cũng có để ý đến gương mặt của Từ Dịch Phàm lúc nghe điện thoại. Ban đầu trông Từ Dịch Phàm có vẻ rất bình thường. Nhưng sau đó thì bỗng nhíu mày lại, gương mặt trở nên khó coi hơn. Không biết trợ lý Trương gì đó đã nói những gì.
- Được rồi, tôi sẽ tới tập đoàn ngay tức. Cậu cũng mau chóng chuẩn bị một cuộc họp khẩn đi.
Từ Dịch Phàm tắt máy, lúc này gương mặt của anh trở nên khó coi hơn bao giờ hết.
- Em ăn sáng đi, bây giờ tôi phải đến tập đoàn bây giờ, có chuyện gấp. Có lẽ hôm nay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dinh-menh/1890364/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.