Hôm đó, tâm trạng của Phùng Lộ Phi cũng đã tốt hơn trước rất nhiều. Cuối cùng những hiểu lầm giữa cô và Hoắc Tử Minh suốt hơn 2 tháng qua cũng đã được hóa giải rồi. Phùng Lộ Phi cũng nhanh chóng gọi điện cho Trương Uyển Tâm và thông báo cho cô ấy về chuyện này. Trương Uyển Tâm nghe xong cũng rất vui và cũng yên tâm hơn.
Nhưng không hiểu vì sao Phùng Lộ Phi lại đi lang thang đi đến chỗ bờ hồ này. Lần cuối cùng cô đến đây là đi với Từ Dịch Phàm và ngồi cùng anh ở đây. Buổi tối ở đây vắng người, thoáng đãng, rất thoải mái, khiến tâm trạng của Phùng Lộ Phi trở nên tốt hơn rất nhiều.
Từ Dịch Phàm gọi điện cho Phùng Lộ Phi nhiều lần nhưng cô để điện thoại ở chế độ im lặng nên chẳng nghe thấy gì cả. Mãi về sau khi kiểm tra điện thoại mới thấy được lời nhắn của Từ Dịch Phàm để lại. Có lẽ là Từ Dịch Phàm lo cho Phùng Lộ Phi nên mới gọi hỏi cô đang ở đâu và gọi cho cô nhiều cuộc điện thoại đến như vậy.
Thấy cũng đã muộn nên Phùng Lộ Phi cũng không gọi điện cho Từ Dịch Phàm nữa, e rằng bây giờ anh cũng đã đi ngủ rồi. Thế là cô đành đi bộ về nhà bởi giờ này thì làm gì còn taxi nữa.
……………………………………
Từ gia.
Về đến nhà nhưng Phùng Lộ Phi cũng chưa vội lên phòng mà ngồi ở ghế đu ngoài vườn. Ngồi ở ghế đu, ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy những cành hoa tuyết nhược lan màu trắng đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dinh-menh/1890337/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.