Diệp Hân Dương nếm đến vị mặn.
Anh buông đôi môi bị hôn đến đỏ tươi kia ra, ngẩng đầu lại phát hiện đôi mắt đen không tiếng động rơi lệ.
"Mi Mi, nếu như em không muốn, anh…" Ở điểm này, anh tuyệt đối sẽ không miễn cưỡng cô.
Trên khuôn mặt mỹ lệ mờ mịt lộ ra một nụ cười tuyệt thế, tròng mắt đen ướt nhẹp trong suốt sáng long lanh, giống như trân châu đẹp nhất đáng giá để một người dùng cả đời trân quý.
Cô chợt kéo đầu của anh xuống, chủ động dâng lên môi mình, "Hôn em."
Hai đôi môi gần sát nhau, hai chữ kia mơ hồ mà hấp dẫn, nói ra giống như nước vỡ đê tràn ra, dục vọng kiềm chế đã lâu mãnh liệt mà đến, thổi quét cũng chôn vùi lý trí của anh.
Diệp Hân Dương không thể tiếp tục nhẫn nại, cúi đầu hung hăng hôn lên đôi môi cánh hoa nếm mãi không chán kia.
Đường Y Nặc chủ động hé miệng ra, để mặc cho anh tiến quân thần tốc, ngọn lửa nhiệt liệt ở trong lòng lạnh như băng cháy lên, có một loại đau đớn tràn đầy thống khoái, thật muốn giờ khắc này trở thành vĩnh hằng.
Người đàn ông dần dần không vừa lòng với hôn môi đơn thuần, môi mỏng bắt đầu thay đổi trận địa, từ dưới cằm đến cổ nhạy cảm, rồi đến nơi đẫy đà trắng nõn… Đầu lưỡi nghịch ngợm cắn nuốt trên đỉnh tuyết phong, thỉnh thoảng dùng răng nhẹ nhàng cắn cắn, khi cô cảm giác hơi đau đớn thì lại lấy lòng hôn lên môi cô.
Đường Y Nặc nâng cổ lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dai-tieu-thu/2860248/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.