Ngoài miệng nói được rất sảng khoái, lần đầu tiên đem con gái đưa ra ngoài, ở trên thương trường nói một không hai, Đường Trung Đường ý chí kiên cường lúc ra trận lại lề mề chậm chạp dọn dẹp hành lý của con gái, gương mặt không bỏ được, qua nửa ngày, va ly to như vậy vẫn chưa có được ba bộ đồ.
"Cha, con tới giúp cha sửa sang lại." Đáng tiếc, Đường Y Nặc một lòng muốn đi theo anh Diệp không cách nào phát hiện Đường lão gia tử tâm tình rối rắm, nhảy về phía trước muốn giúp một tay.
"Không cần, một mình cha là được rồi, Mi Mi là chủ nhân, tốt hơn hãy nói chuyện phiếm cùng với anh Diệp của con đi, không thể để cho một mình nó chỉ ngồi ." Hai từ "anh Diệp" nghe vào cắn răng nghiến lợi, quả thực là tựa như từ trong kẽ răng đụng tới.
Vốn là tâm tình Diệp Hân Dương còn có chút buồn bực, nhìn thấy bộ dạng trừng mi trợn mắt này của Đường Trung Đường, không khỏi thoải mái hơn, đúng vậy, nếu tính toán cùng Đường Y Nặc bắt đầu sống lại lần nữa, cũng không cần đối với chuyện cũ canh cánh trong lòng, cong cong môi, cười nói với Đường Trung Đường: "Cháu ngồi cũng không muốn tán gẫu, dứt khoát chúng ta cùng đi sửa sang lại thôi."
"Ai muốn các ngươi làm điều thừa, tất cả đều ngoan ngoãn ngồi ở đàng kia cho chú, không cho phép nhúc nhích!" Đường Trung Đường nổi giận, thật vất vả nuôi lớn một đứa con gái, mất trí nhớ lại cứ một mực chỉ nhớ rõ một người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-dai-tieu-thu/2860233/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.