Đám người vừa đi vừa nói, cứ vậy đã tới một bàn tiệc đặt ở khu vực trung tâm sân vườn lớn ở phía trước của khuôn viên biệt thự nhà họ Vũ. Nơi đây từng được tạp chí kiến trúc đánh giá là một trong những biệt thự đẹp nhất thành phố T.
Lúc này ở sân tiệc đã tập trung rất đông người, tản ra ngồi ở khắp các bàn, ngay cuối sân giáp bể bơi là sân khấu và bàn tiệc của mẹ con Xuân Lan. Không biết vô ý hay là cố tình mà chỉ còn duy nhất chiếc bàn gần đó là trống. Thấy vậy Tuấn Phong nhếch miệng cười đưa mắt nhìn Duy Hoàng rồi ra hiệu cho vệ sĩ đẩy xe lăn lại. Duy Hoàng bĩu môi nhún vai đi theo. Gia Ly nhìn hai người cũng chẳng hiểu mô tê gì cứ thế ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Tuấn Phong.
Xuân Lan liếc thấy mọi người đã ổn định chỗ ngồi thì lập tức đứng dậy hớn hở bước sang đóng kịch trước mặt mọi người.
“Hôm nay là tiệc thường niên của nhà họ Vũ chúng ta, mấy năm nay con không có trở về nên vài quy định đã không biết. Phụ nữ sẽ không ngồi chung bàn với các đấng mày râu, Ly sang ngồi với mẹ và mọi người bên kia nhé!” Nói dứt lời, bàn tay với những móng nhọn sơn đỏ chót đã bắt lấy cánh tay của Gia Ly kéo lên.
Rõ là còn cố ý nhéo.
Tuấn Phong cau mày vừa định lên tiếng, thì Gia Ly đã đứng dậy khỏi ghế mỉm cười đáp: “Được.”
Cô cúi đầu nói nhỏ bên tai anh: “Đừng lo cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-co-vo-tong-giam-doc/2526362/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.