Một chiếc xe ô tô màu trắng rẽ mưa, phóng nhanh tới biệt thư nhà họ Trần. Bác Đào che ô chạy ra mở cổng. Tiếng mưa át cả tiếng động cơ xe, nhưng vì đang chờ người nên không khó để phát hiện ra nó đã đến.
Từ trên xe một cô gái có vóc dáng cao ráo nam tính bước xuống. Nếu như không phải cô ấy đang mặc một chiếc váy y tá trùng tới đầu gối, thì có lẽ ai cũng sẽ nghĩ đó là một chàng trai anh tuấn.
“Chào bác, anh Nam điều cháu tới đây ạ.” Thảo mỉm cười để lộ má lúm đồng tiền đáng yêu, đưa tay cầm lấy cái ô rồi ôm lấy vai bác Đào đi vào nhà.
Cô ấy là một bác sĩ thông thạo các loại dược liệu, chất độc, cũng như có thân thủ tốt. Một thành viên trong đội nghiên cứu thuốc giải độc của Tuấn Phong.
Hai người vừa vào tới trong nhà, bác Đào vội vàng nói nhỏ: “Cô ta đang ở trên lầu, tầng ba, căn phòng cuối cùng bên phải.”
Thảo đưa tay vuốt mái tóc ngắn hơi ướt của mình rồi đi lên chỗ của Minh Châu.
“Ổn không bác?”
“Chắc là ổn đấy!” Bác Đào nghiến răng đáp.
Con nhỏ chít tiệt dám chạy tới đây ăn vạ.
Không biết chừng nào thì biến nữa.
Bác Đào nhẹ bước dẫn Thảo đi lên.
Căn phòng khá rộng, có đầy đủ đồ dùng. Nhiệt độ ấm áp cùng ánh sáng đèn vàng đang soi lên trên giường. Ở đấy có một cô gái tóc tai xõa xượi, gương mặt dữ tợn đang ngủ.
Thảo đặt tay lên trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-co-vo-tong-giam-doc/2526278/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.