Lúc này Gia Ly đang nằm nhắm mắt, sắc mặt có chút tái nhợt. Cô đang lắng nghe giai điệu của bản nhạc không lời nhẹ nhàng vang lên. Hôm trước khi Tuấn Phong đến báo cho cô cái tin chấn động này, cho đến bây giờ cô vẫn không dám tin. Hóa ra bao năm qua cô cứ nghĩ rằng mình là con gái nhà họ Trần lại không phải. Vậy mà bao năm qua cha mẹ vẫn yêu thương cô đến như vậy.
Cô vừa bất ngờ lại xúc động. Nhưng nhiều hơn vẫn là lo lắng về thân phận của mình. Thực chất cô là ai?
Gia Ly biết Tuấn Phong vẫn chưa hoàn toàn nói ra hết sự thật. Tuy nhiên cô cũng không có nôn nóng. Cô hoàn toàn tin tưởng người đàn ông của mình chắc chắn không có ý định hại cô, chỉ là phải có chuyện gì rất nghiêm trọng, hoặc là đặc biệt thì trong đầu cô mới có thể xuất hiện một đồ vật như thế.
Hóa ra bao lâu nay, cô làm gì, nhìn thấy gì đều có người ở phía sau quan sát. Đấy, nói không khó chịu chính là nói dối.
Tuấn Phong bước vào đi tới bên giường nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay của Gia Ly đưa lên miệng in xuống một nụ hôn. Anh mỉm cười nói: “Em đừng quá lo lắng, mọi chuyện đã qua rồi.”
“Nói cho em một chút, cha mẹ em là ai?” Gia Ly nhìn thẳng vào mắt Tuấn Phong đưa ra yêu cầu của mình.
Anh vòng tay qua vai ôm lấy người phụ nữ vào trong lòng, dựa lưng vào thành giường. Lát sau giọng nói đều đều vang lên: “Cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-co-vo-tong-giam-doc/2526271/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.