Sau khi thi xong, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ. Hoà mình vào dòng người, đám bạn đã lại nhau sau vài tiếng thi
Uyển Hạ chạy đến bên những người bạn của mình, kể cho nhau nghe về bài thi hôm nay
Uyển Hạ mở đầu trước, cô hỏi mọi người: “Thế nào? Đề hôm nay không có gì khó chứ?”
Doãn Kì tiếp lời: “Tớ cũng thấy không khó mấy, có câu cuối tớ làm nhưng không chắc chắn”
“Kiến thức cơ bản mà, tớ thấy đề cũng không có gì to tát” Sara nhún vai nói
Quán Nhĩ cũng Phi Mạn lôi tờ đề ra, chỉ chỉ vào câu thứ 4 trong đề: “Uyển Hạ, Uyển Thần, câu này các cậu ra bao nhiêu?”
Uyển Thần ngó vào trong đề, rồi lấy bút ghi gì đó: “Tớ ra 224, các cậu như nào?”
“Tớ cũng thế”
Trạch Dương lấy đề Tiếng Anh ra, cậu nói: “Đề tiếng Anh khó hơn mọi khi nhỉ?”
“Ừ, tớ thấy khó hơn mấy năm trước nhiều”
“Chắc là tại đổi lại lớp nên khó hơn là đúng”
Họ hăng say nói chuyện, kể về thầy cô giám thị coi phòng họ
Đang cười đùa vui vẻ, bỗng một chàng trai chạy đến bên cạnh họ, hớn hở nói: “Chào mọi người!”
Nghe thấy giọng nói đó, họ đều ngoảnh sang hướng phát ra tiếng nói…
Phi Mạn, Sara và cả Quán Nhĩ đều vô cùng ngạc nhiên trước sự hiện diện của chàng trai. Một mặt thì do cậu quá đỗi toả sáng, một mặt là do cậu nổi tiếng với sự cuốn hút khi trình diễn trên sân khấu của mình
Di Bách Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chung-ta/3451849/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.