Triệu Khả đứng đợi phải gần 30 phút, mãi Lam Ngạo mới từ trong nhà vệ sinh ra 
- Vợ à... giải quyết xong thật thoải mái... 
Vừa nói anh vừa ghé vào vai cô dụi dụi làm nũng. Triệu Khả hơi nhíu mày 
- Đi vệ sinh xong rửa tay chưa? 
Lam Ngạo suýt nữa bị cô làm cho hộc máu. Rửa tay? Đứa trẻ con còn biết huống chi là anh? Cố nuốt sự bực tức xuống, Lam Ngạo nhìn cô bằng ánh mắt long lanh 
- Người... ta rửa rồi... vợ à, bây giờ chúng ta đi đâu? 
Ánh mắt Triệu Khả lướt qua bên đường kia. Chợt chạm phải những cặp tình nhân khoác tay nhau đi trên đường. Không hiểu sao cô lại thở dài, hàng lông mi rung rung như sắp khóc... 
Lam Ngạo thấy vậy vội vàng ôm cô vào lòng 
- Vợ à, vợ sao vậy? Hay để Tiểu Ngạo ôm vợ như những người kia nha... 
- Tiểu Ngạo, sau này... anh hết ngốc rồi... liệu anh có bỏ tôi không? 
Bàn tay Lam Ngạo vuốt lưng cô chợt dừng lại, khóe miệng anh hiện lên ý cười. Cô bé ngốc, dù anh có ngốc hay không anh vẫn không bao giờ bỏ em... chỉ là bây giờ anh chưa thể nói sự thật cho em biết được.... 
Ánh mắt anh chợt phát hiện ra, có vài tên áo đen đang đứng rình rập bên kia đường. 
- Vợ à... đi chơi đi... Tiểu Ngạo muốn chơi.... 
Lúc này, Tiểu Ngạo bỗng nhõng nhẽo khiến Triệu Khả như trở về thực tại. Cô suy nghĩ một hồi rồi cười tươi 
- Đi quán bar... 
Cả người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chong-ngoc/2972794/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.