" Cạch... cạch. " tiếng bước chân cùng những âm thanh kim loại va chạm mạnh vào nhau. Triệu Khả không thể tin được, cô đang ở trong 1 căn phòng tối đen không ánh sáng.
Cho đến khi cánh cửa phòng được mở ra, ánh sáng lúc này mới hơi lọt vào. Người đàn ông mặc chiếc áo sơ mi trắng bước vào, trên tay anh ta cầm một thanh sắt dài. Triệu Khả hơi hoảng, do ánh sáng không đủ nên cô không thể nhìn thấy rõ gương mặt của anh ta.
Anh ta bước từ từ tới gần cô, miệng bỗng nở nụ cười yêu mị, lộ rõ 2 má núm đồng tiền sâu hõm. Giọng nói quen thuộc làm cô sởn hết cả da gà
- Vợ à? Em sao vậy?
Giọng nói này?
- Tiểu Ngạo? Là anh sao? Làm tôi... sợ hết hồn.... chúng ta mau ra khỏi nơi này đi...
Cô bỗng ôm chầm lấy anh. Nỗi sợ hãi cũng vơ đi phần nào. Nhưng Lam Ngạo lại đột nhiên đẩy cô ra, ánh mắt anh lạnh lùng
- Vợ à? Em sẽ không thể rời khỏi đây...
Sống lưng cô bỗng lạnh ngắt. Lam Ngạo đưa bàn tay bóp chặt lấy cổ của cô... Không thể thở nổi...
- Tiểu Ngao? Anh... Tiểu Ngạo... tôi khó thở...
Gương mặt Lam Ngạo ghé sát mặt cô thì thào nhẹ.
- Vợ à, chúng ta chơi trò chơi đi... thú vị lắm...
Cô cố gắng lắc đầu. Không thể nào, Tiểu Ngạo sao có thể trở thành như vậy? Nước mắt cứ ứa ra không ngừng
Một tay anh hất mạnh cô ra. Cơ thể cô dường như không trọng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chong-ngoc/2972788/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.