Lam Ngạo trừng mắt. Miệng anh hơi nhếch lên vẻ kinh bỉ
- Cô thật là lắm lời! Tốt nhất im!
Từng câu nói của anh như con dao sắc cứa vào trái tim cô đau buốt. Miệng Triệu Khả lắp bắp, định nói gì đó nhưng lại thôi. Lam lão gia thấy vậy thì lên tiếng
- Lam Ngạo, cháu sao lại ăn nói như vậy? Con bé chính là vợ cháu?
Căn phòng trở lên căng thẳng. Lam Ngạo không nói gì, trong lòng khó chịu. Lam lão gia cũng biết anh vừa trải qua ảnh hưởng lớn. Không ngờ sau phẫu thuật, cháu trai của ông lại thay đổi tính cách nhanh như vậy.
- Thôi được rồi, ta sẽ sắp xếp cho người đón cháu về Lam Gia ngay sau khi vết thương của cháu lành...
Nói xong, Lam lão gia lập tức ra ngoài đi trước. Trong phòng chỉ còn Lam Thiện, Lam Dực, cô và anh cùng với Diz bên cạnh. Lam Thiện đã xác định Lam Lão gia đã đi, anh ta thản nhiên đứng dậy, đi đến gần chỗ Lam Ngạo
- Còn bước thêm 1 bước, tôi bắn nát sọ anh!
Không biết từ đâu, Lam Ngạo rút ra khẩu súng nhằm thẳng vào Lam Thiện. Anh ta thấy vậy không dám nhúc nhích. Lam Dực ngồi phía sau hơi nhíu mày nói
- Có vẻ từ sau khi phẫu thuật mày ... quá thay đổi rồi!
Lam Ngạo cư nhiên nhìn hai người họ bằng con mắt căm phẫu kèm theo tia lạnh lùng
- Vậy sao? Tôi thấy hai người thật ngu ngốc!
Thấy Lam Ngạo chế giễu mình, Lam Thiện trừng mắt nắm chặt hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chong-ngoc/2972768/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.