Nghe Lam Khánh nói mà Lam Ngạo hơi khó hiểu
- Tại sao lại kêu ba tôi đón tôi về Lam gia?
- Lúc đó tôi mới 10 tuổi. Trong một lần nghe lỏm anh họ và ba cậu nói chuyện. Họ nói cậu có tố chất để lãnh đạo Lam gia sau này. Tôi đã nổi hứng bắt ba cậu đưa cậu về để so tài... ai mà ngờ được,hai ngày sau tôi bị kẻ nào đó bắt cóc rồi ép uống thuốc độc...
Lam Ngạo nắm chặt tay lại. Anh bây giờ mới hiểu được ba vì sao lại đưa anh về Lam gia rời xa mẹ. Chẳng phải là do 1 phần vì tên ông trẻ này sao?
Nếu lúc đó anh mà không về Lam Gia thì Lam phu nhân sẽ không ghen. Bà ta cũng không sai người giết mẹ anh. Thật không ngờ, Lam Ngạo bước đến túm chặt lấy cổ của Lam Khánh
- Ông có biết lúc đó khi tôi vào Lam gia thì mẹ tôi bị Lam phu nhân giết không? Ông có biết khi tôi vào Lam gia thì phải chịu sự hành hạ của 2 thằng anh khác mẹ không??? Thì ra 1 phần là do ông....
Tiểu soái ca Lam Khánh im lặng. Nghe Lam Ngạo nói mà nó lại lặng thing, cảm thấy áy náy. Lúc là 1 phần nỗi cũng là do sự nông nổi của mình. Nhớ năm đó, Lam Khánh ương ngạnh, không chịu có người hơn mình đành lấy cái chết ra để đe dọa Lam Lão gia dẫn Lam Ngạo về.
- Xin... lỗi...
Lam Ngạo buông tay lùi lại phía sau
- Xin... lỗi? Mẹ tôi cũng không sống lại được. ..
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chong-ngoc/2972739/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.