Cả một bến cảng rộng lớn, bỗng chốc bị người của Liễu Ngạn Di bao vây lấy.
Triệu Khả bây giờ dù thế nào cũng chạy không thể kịp nữa. Cô đỡ lấy Tư Điền đứng lên. Đám thuộc hạ của Liễu Ngạn Di lần lượt rút súng chĩa cả vào cô và Tư Điền.
- Muốn trốn? Hôm nay tất cả đều phải chết!
Ông ta nhìn chằm lấy cô. Có vẻ ông ta căm hận cô đến nỗi muốn giết chết cô ngay.
- Niêm... gia. Tôi không có giết Liễu Tiểu thư!
- Cô nói cho ai nghe? Trịnh Mẫn!
Liễu Ngạn Di kêu Trịnh Mẫn bước lên. Anh ta cũng sợ hãi nhưng để bảo toàn tính mạnh thì nhất định phải nhún nhường. Trước giờ, anh ta dựa dẫm vào Liễu Lệ mà leo lên vị trí này. Bây giờ Liễu Lệ đã chết thì chỉ có Liễu Gia.
- Tôi... đang ở trong phòng với Liễu Lệ. Nhưng bỗng ai có gọi cho cô ấy xong đi ra ngoài không cho tôi biết. Đến khi đợi mãi không thấy cô ấy quay lại ... tôi lo lắng sai thuộc hạ đi tìm... thì phát hiện thấy .... Chỉ có cô ta trong phòng ...
- Nghe thấy chưa? Còn chối sao? Sát hại con gái tao phải trả giá!
Liễu Ngạn Di gầm lên. Ông ta dựt lấy súng của tên thuộc hạ bên cạnh. Nhưng đằng sau Lam Ngạo kịp bắn. Viên đạn trúng vào Trịnh Mẫn. Anh ta kinh ngạc cả người run lên rồi ngã xuống.
- Tôi .. không muốn chết.... cứu... tôi...
- Xuống đấy mà phục tùng cho Liễu Lệ đi!
Ai ngờ trong cơn nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chong-ngoc/2972506/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.