Chiếc giường bệnh chuyển bánh hướng đến phòng cấp cứu. Triệu Khả cố gắng ôm bụng chạy theo, đến trước cửa phòng, Diz chặn cô lại.
- Tôi là bác sĩ khiêm người của thiếu gia, tôi sẽ không để anh ấy bị sao đâu. Cô phải bình tĩnh ở ngoài này đợi.
Nói rồi Diz gật đầu nhìn Trần Mặc. Cơ thể của Triệu Khả dường như kiệt sức. Quãng đường tới bệnh viện khá xa, cô quá mệt mỏi rồi. Bất giác Triệu Khả loạng choạng lùi lại phía sau. Đầu cô hơi nhức, khung cảnh phía trước bỗng bị nhòa đi tối sầm. Cũng may Trần Mặc kịp thời đến đỡ lấy cô. Bác sĩ và y tá được gọi ra lập tức.
Khi Triệu Khả tỉnh lại đã thấy mình nằm trên giường bệnh trắng xóa. Bên tay trái truyền nước có chút hơi tê. Một vị nữ y tá vừa mang đồ vào thấy vậy thì vội vàng đi thông báo cho bác sĩ. Vài phút sau, Diz và Trần Mặc bước vào.
- Cô tỉnh rồi?
Triệu Khả được Diz đỡ ngồi dậy dựa vào thành giường phía sau.
- Tôi đã hôn mê bao lâu rồi?
- Khoảng 1 ngày. Cơ thể cô bây giờ rất suy nhược, nếu muốn đứa bé trong bụng khỏe mạnh thì hãy ăn nhiều đồ tẩm bổ.
Diz vừa ghi chép vừa dặn dò. Đột nhiên Triệu Khả hỏi khiến nét bút của anh chợt dừng lại cứng ngắc.
- Lam Ngạo... Anh ấy đâu?
Một màn im lặng bao phủ. Chỉ thấy Trần Mặc thở dài. Diz cố gắng viết nốt những gì dặn dò ra giấy rồi đưa cho y tá bên cạnh. Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-chong-ngoc/2972469/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.