Charles tách ra và nối máy với trợ lý.
- Ta có gì không?
Clara được giao nhiệm vụ thu thập và phân loại thông tin đến tổng đài. Từ khi phát đi những hình ảnh về con tin, hàng trăm người xem truyền hình đã gọi điện đến để bày tỏ sự phẫn nộ của họ, cho biết ý kiến của họ về danh tính kẻ vô danh, đề xuất các giải pháp…Phần lớn là những kẻ loạn óc hoặc cô đơn và chỉ có cái tivi làm người bạn đồng hành duy nhất trong cuộc đời tẻ nhạt của họ.
- Ờ…tôi không biết. Thực tế là, lúc nào cũng có những người cho rằng họ nhận ra con tin nhưng những lời làm chứng của họ không bao giờ ăn khớp. Còn có cả những người bày tỏ sự cảm thông của họ….Cộng với một vài người Hồi giáo ủng hộ bọn bắt cóc, và….
- Và? Charles rít lên, căng thẳng.
- Và chúng ta nhận được những tấm séc qua thư, sáng nay.
- Những tấm séc à?
- Vâng, nhiều khán giả có vẻ như đã nhìn nhận vấn đề với những tên bắt cóc quá đơn giản. Họ yêu cầu chúng ta gửi một khoản tiền để giải thoát người vô gia cư đó và gửi cho chúng ta phần đóng góp của họ. Chúng ta cũng nhận được những cuộc gọi tương tự vào hôm qua, sau khi bản tin kết thúc, nhưng tôi không để ý lắm. Những lời hứa hẹn sẽ quyên góp gì đó, như chương trình Téléthon[1].
[1. Chương trình truyền hình kéo dài nhiều giờ đồng hồ nhằm quyên góp tiền cho một hoạt động từ thiện.]
Charles
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-cha/2228011/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.