Mạc Tử Nhân không cókinh nghiệm yêu đương, cho nên Tô Phân nói phải có trách nhiệm chỉ dẫn cho cô,bởi vậy cô hoàn toàn không rõ ràng lắm mình cùng Hạ Anh Đông tiến triển có phảihay không quá nhanh chóng; Trên thực tế cô cũng chịu không được suy tư, bởi vìvừa nhìn thấy anh, cô liền quên tất cả mọi chuyện, chỉ biết vẫn là muốn anh,như vậy có thể hay không quá tệ?
“Không xong? Một chútcũng…… À không……” Tô Phân cố gắng nghiêm chỉnh ăn con cua biển to mà Mạc TửNhân xách về.
Mạc Tử Nhân không thể ănđược cua biển đối với cô mà nói, ngược lại là một loại hạnh phúc, mặc dù côbiết bạn tốt bị dị ứng với loại đồ ăn này, nhưng cô cũng chỉ biết cảm giác củamình là rất hạnh phúc!
Hạnh phúc đến đều nhanhbị trời phạt !
Mạc Tử Nhân nhìn chằmchằm dáng vẻ hạnh phúc của bạn tốt khi nhấm nháp con cua biển to, cảm thấy vừagiận vừa buồn cười. “Có ăn ngon như vậy sao?”
“Đương nhiên…… Quá ngon,bỏ đi thật là đáng tiếc đó! Bạn cùng bạn trai bạn…… Hắc hắc, hiện tại có thểxưng hắn là bạn trai của bạn rồi chứ?” Tô Phân ranh mãnh hỏi.
Mạc Tử Nhân xấu hổ cườimột tiếng.
“Hai người đúng lúc cùngmắc bệnh dị ứng với tôm,cua biển, thật sự là quá hợp nhau!”
“Đúng rồi! Mình cũng cảmthấy thật là kỳ lạ, khi lúc hôm nay mình nói với anh ấy, mình kỳ thật cũngkhông thể ăn tôm cua, anh ấy cười đến thật ôn nhu……” Nhớ tới buổi hẹn hò tốinay, cô chỉ cảm thấy thật hạnh phúc — suy nghĩ của cô chỉ hướng về phía Hạ Anh Đông.
“Hắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-ban-trai-mau-muc/121204/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.