Những lời này vừa nói cho anh ấy nghe, vừa là nói cho bản thân tôi nghe. Sau khi hoàn toàn hiểu rõ tình cảm của mình, tôi cũng không muốn quanh co với anh nữa, phải dứt khoát làm rõ mục đích ban đầu khi tiếp cận anh của tôi.
"Anh có nhớ anh từng đăng một cái Weibo không? Vụ thừa nhận có một ca sĩ đạo bài 'Ngưỡng vọng' của anh ấy."
"Hả?" Nhung Dận lại bày ra vẻ mặt tràn đầy dấu hỏi chấm.
"Anh không biết chuyện này ư?" Tôi hơi sững sờ, chẳng lẽ tôi vẫn luôn hiểu lầm anh ấy?
"Không biết." Nhung Dận lắc đầu, chau mày, "Chuyện từ khi nào?"
"Mùa hè năm ngoái." Tôi nói ra khoảng thời gian khiến tôi cả đời này khó mà quên nổi.
Nhung Dận suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy thì lúc đó Weibo của anh vẫn do công ty quản lý. Thực sự anh không biết chuyện gì đã xảy ra, sao vậy em?"
Nhung Dận cầm điện thoại lên mở Weibo.
"Cái cậu ca sĩ đó, là em." Tôi chép miệng.
Ai mà ngờ được, sau khi nghe tôi kể đầu đuôi sự việc ra, chuyện đầu tiên Nhung Dận làm là lên mạng search nghệ danh của tôi: Lê Thông Minh.
"Quê thế." Ổng bình luận.
"Em biết rồi." Tôi cúi đầu cụp mắt.
Bức ảnh đầu tiên xuất hiện trong mục kết quả tìm kiếm là tấm poster EP tuyên truyền năm đó của tôi. Quả đầu màu cầu vồng, tóc tai lòa xòa che kín cả mắt, chỉ còn thiếu đúng dòng chữ "Đường đời khúc khuỷu quanh co, hãy trân trọng đoạn duyên phận này" xếp kiểu nhấp nháy bên dưới.
*EP: Extended play – Đĩa mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-cua-anh-de-tran-an/221301/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.