Những câu nói ngày đó nghe lén tại nhà chị ấy vẫn còn đọng lại.
Nằm trên giường, tôi không ngừng tự hỏi đi hỏi lại tại sao chị ấy lại nói những lời đó.
Cô ta mất tích thì đến cục Cảnh Sát mà tìm, gọi điện cho tôi thì có ích gì chứ?
Đừng có chọc cười tôi chứ, cô ấy tới gặp tôi thì suy ra chính tôi đã giấu cô ấy? Logic gì vậy?
Tôi nói lại lần nữa, tôi không hề gặp cô ta...
Nói cho cùng chuyện là thế nào? Tôi rất muốn gọi điện cho bạn thân, nhờ nhỏ cùng phân tích xem đây rốt cục là ý gì, nhưng trực giác mách bảo tôi không nên gọi điện, chuyện chỉ mình tôi biết, dù sao cũng liên quan tới riêng tư của ý trung nhân.
"Không biết có cách nào gần chị ấy thêm một chút không..."
Hôm nay tôi có chút nhức đầu, những suy nghĩ dần dần rời rạc, đưa tôi chìm vào giấc ngủ say.
Khoảng 5 giờ chiều, tôi đã chực chờ chị ấy xuất hiện, liệu chị ta sẽ đến ăn cơm chứ? Hôm nay số lượng khách tương đối ít, tôi đứng cắm rễ ở một góc, hôm nay quản lý cũng xin nghỉ, toàn bộ nhà hàng rơi vào tình trạng không ai quản thúc, chỉ có những đồng nghiệp làm nhiều giờ duy trì hoạt động.
Quên nói, vì là nhà hàng Tây, nên tôi thường mặc những bộ âu phục sang trọng. Lúc trước quản lý có đưa tôi bộ âu phục nữ nhưng tôi không thích, tôi chọn cho mình kiểu âu phục có gắn nơ nhưng những đồng nghiệp nam khác, đôi khi lại được khách hàng khen ngợi vì vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-co-ay-giau-toi/653154/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.