Editor: Tiểu Khánh
Beta: Bò, Nguyệt Vi Yên
5.
Cô tỉnh lại trên chiếc giường lớn màu xám.
Trần Dực còn đang ngủ, đôi mắt và đôi môi được cô tôn sùng mãnh liệt kia đang khép chặt, đường cong dưới hàm gọn gàng lại cương nghị, bên trên lún phún ít râu nhỏ.
Dường như cảm nhận ánh mắt của cô nhìn mình chăm chú, Trần Dực quay sang ôm lấy cô.
Úc Ninh rất muốn khóc, ngay cả dũng khí hỏi anh nữ chủ nhân của căn nhà này ở đâu cô cũng không có.
Ngay cả dũng khí muốn hỏi anh xem cô là người như nào cũng không có.
Úc Ninh hận bản thân mình. Hận mình nhu nhược, hận bản thân sa đọa.
Nhưng cô lưu luyến cái ôm ấm áp của anh.
Cứ để cô tiếp tục lừa mình dối người đi...
Nếu anh chỉ là vui đùa thôi thì để mọi thứ trở thành hồi ức chôn giấu trong lòng cô, hồi ức như một giấc mơ vậy.
Ác mộng hay mộng đẹp cũng được, chỉ cần trong giấc mộng này có anh là được rồi.
Thời gian cứ tiếp tục trôi qua, kỳ nghỉ hè kết thúc, học kỳ một năm thứ tư còn có ba môn, Bách Xuyên giữ cô lại, cũng không để ý thỉnh thoảng cô phải về lên lớp sẽ làm lỡ công việc.
Dù sao hạng mục thiết kế cũng đã hoàn thành thuận lợi, bản thiết kế vừa công bố, truyền thông liền tán thưởng không ngớt, nói thiết kế của Trần Dực lại tỏa ra sức sống mới hoàn toàn khác biệt.
Trong giới nhận định, Trần Dực lại dựa vào kiến trúc công trình mốc một thành phố nào đó phía tây để giành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-bi-chon-sau/138312/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.