Tưởng Chân Trừng mở to hai mắt nhìn bầu trời dần dần chuyển từ tăm tối sang xám xịt, rồi một tầng ánh sáng màu cam xuất hiện. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội ngồi trên đỉnh núi ngắm bình minh chứ đừng nói đến việc Hướng Vy sẽ ở bên cạnh cô. Ánh mắt Hướng Vy rất tập trung, khuôn mặt mềm mại giống như một cuộn tranh, mà bên trong cuộn tranh ấy là một dòng suối.
"Đẹp quá."
"Ừm."
"Khi còn yêu La Hải, chị nhớ anh ấy đã nói rằng nếu sau này có cơ hội, bọn chị sẽ cùng nhau ngắm bình minh."
Trái tim ấm áp nhất thời liền trở nên băng giá, nhưng Tưởng Chân Trừng cũng không biết cảm giác thất vọng này đến từ đâu, là tức giận vì bị coi là người thay thế hay là thất vọng kéo đến sau sự ngạc nhiên. Nhưng cô không bộc lộ cảm xúc tiêu cực vì không nỡ phá hỏng vẻ đẹp và sự yên bình hiếm có này, đồng thời cũng không muốn phá hỏng tâm trạng vui vẻ của Hướng Vy.
"Đàn anh vẫn luôn rất si tình."
"Được rồi." Hướng Vy cười xấu hổ, "Chị sẽ không nhắc chuyện quá khứ nữa. Về phần em, Chân Trừng, có rất nhiều người theo đuổi em, em không vừa lòng ai sao?"
"Em ấy à." Tưởng Chân Trừng thản nhiên nói: "Em quá lười, ai xui xẻo lắm mới yêu đương với em. Em không muốn phải bồi đắp tình cảm, một mình rất tốt, tự do mà không bị ràng buộc."
"Tình cảm đong đầy thì đâu cần bồi đắp."
"Không." Tưởng Chân Trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-mat-bach-lo-vi-yen/2740559/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.