Chương trước
Chương sau
↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Liễu hộ pháp cười nói.

"Nhưng mà làm vậy thì không công bằng với các ngươi. Hơn nữa..."

Dao Quang thật sự không muốn ở bên cạnh Mặc Quyết. Không biết có phải do ảo giác hay không, mỗi lần nàng thân cận cùng hắn, cơ thể sẽ không chịu khống chế mà bắt đầu trở nên hư không.

Tiểu huyệt sẽ bất giác chảy ra dâm thuỷ, chỉ cần nhìn thấy hắn, nàng sẽ nhớ tới cảm giác khi bị côn thịt lớn thao huyệt.

"Không có gì là không công bằng cả, điểm số của ta và sư huynh cũng không đủ, môn phái của chúng ta dù sao cũng không thể tiến vào hạng 10, tới đây cũng chỉ để trải nghiệm mà thôi. Cô nương không muốn đi cùng chúng ta là vì khinh thường ta và sư huynh hay sao?"

Liễu hộ pháp không hổ là đoá hoa giao tiếp của ma đạo, chỉ mới có dăm ba câu mà đã khiến Dao Quang không còn lời gì để nói.

"Ta đi cùng các ngươi là được chứ gì? Ta thật sự không có ý khinh thường các ngươi."

"Vậy thì đi thôi."

Liễu hộ pháp cười đắc ý nhìn ma tôn đại nhân.

Tuy ma tôn đại nhân không nói gì thêm, nhưng hắn biết khi trở lại ma giới, thể nào ma tôn cũng sẽ ban thưởng cho hắn mấy vạn viên linh thạch.

Ba người tiến vào bên trong rừng Sương Mù, nhưng đi được một đoạn đường, đừng nói đến yêu thú, ngay cả mấy con dã thú không có linh lực cũng không thấy đâu.

"Không thể nào, ta thấy trên bản đồ có viết, gần đây phải có linh sư huyền giai mới đúng."

Dao Quang cẩn thận tìm thêm một lần, đừng nói sư tử, ngay cả lông sư tử cũng không nhìn thấy.

"Khụ khụ, nếu không chúng ta lại tìm một lúc xem sao."

Liễu hộ pháp chột dạ nói.

Bản thể của hắn và ma tôn đều là hung thú thượng cổ, cấp bậc vượt xa thiên giai.

Đám hung này thú khướu giác cũng nhạy bén thật đấy, biết hắn và ma tôn lại đây, cho nên đã sớm chạy đi mất rồi.

Tuy bọn họ đã che giấu thân phận, nhưng những yêu thú địa giai cũng không dám tới gần.

"Không nghĩ tới bản đồ cũng có thể sai sót, chúng ta lại đi tìm tiếp thôi." Dao Quang áy náy nói.

Trong ba người, nàng là người phụ trách dẫn đường, ai ngờ lại khiến Mặc Quyết và Liễu hộ pháp cứ đi loanh quanh trong rừng nãy giờ, thật sự có chút ngượng ngùng.

Rừng Sương Mù có yêu thú địa giai và thiên giai, nhưng Dao Quang cảm thấy nàng là người có thực lực mạnh nhất trong ba người, ba kẻ cùi bắp bọn họ căn bản không phải là đối thủ của yêu thú địa giai, vẫn nên tìm loại nào dễ đối phó hơn một chút.

Đi lòng vòng bên trong rừng rậm một ngày, cuối cùng bọn họ cũng gặp được một con yêu miêu bị lạc đường.

Buổi tối, Dao Quang tìm thấy một cái sơn động, ba người sẽ thay phiên nhau gác đêm để tránh có yêu thú tập kích lúc nửa đêm.

"Ta gác đêm trước cho, ngươi và Liễu công tử cứ nghỉ ngơi trước đi, khi nào tới nửa đêm, ta sẽ đến kêu các ngươi."

Dao Quang muốn tìm cớ để cách xa Mặc Quyết một chút. Mỗi khi đi cạnh hắn, nàng lập tức cảm thấy cơ thể trở nên khác thường, huống chi là ở cạnh nhau ở nơi nhỏ hẹp như trong sơn động.

Nghe Dao Quang nói vậy, không đợi Mặc Quyết nhìn về phía mình, Liễu hộ pháp đã xua tay nói: "Hai người cứ nghỉ ngơi bên trong trước đi, ta sẽ phụ trách gác đêm cho. Dao Quang cô nương, cô nương là nữ tử, loại chuyện gác đêm này cứ giao cho ta và sư huynh là được rồi. Cô nương cứ nghỉ ngơi cho tốt."

Nói xong Liễu hộ pháp vội vàng chạy đến cửa hang rồi ngồi xuống.

Dao Quang nhìn tốc độ của Liễu hộ pháp, sao nàng cứ có cảm giác Liễu hộ pháp như đang chạy trốn vậy nhỉ?

Sự thật chứng minh Dao Quang không hề nghĩ sai, Liễu hộ pháp đúng là chạy trốn tới cửa động. Nếu hắn ở lại bên trong làm ảnh hưởng tới chuyện giao lưu tình cảm của ma tôn và phu nhân, chỉ sợ ma tôn sẽ lại xuống tay với cái đầu của hắn.

"Bình thường hắn cũng chạy nhanh như vậy sao?" Dao Quang kinh ngạc cảm thán tốc độ chạy vừa rồi của Liễu hộ pháp.

"Thời điểm nguy hiểm tới tính mạng, có lẽ người ta sẽ bộc phát được tiềm năng."

Mặc Quyết cong môi.

Hai người bắt đầu ngồi thiền.

Dao Quang vốn định ngồi thiền để nghỉ ngơi trong chốc lát, nhưng nàng vừa mới nhắm mắt lại thì cảm nhận được một lực lượng cường đại đột nhiên xâm nhập vào bên trong thức hải của nàng.

Chỉ có người có thực lực tuyệt đối cường đại mới có thể mạnh mẽ tiến vào bên trong thức hải của người khác, ngay cả Thiên Tôn đã lên tới Nguyên Anh kỳ cũng không làm được điều này, trừ khi người đó đã đạt cảnh giới Hoá Thần kỳ.

Mấy trăm năm trước Bồng Lai xuất hiện biến cố lớn, linh lực ở giới tu chân biến mất gần như phân nửa. Bây giờ có thể tiến vào Nguyên Anh kỳ đã không tồi, nói gì đến chuyện đột phá Hoá Thần kỳ.

"Ai đó?"

Dao Quang nhìn quanh bốn phía bên trong thức hải, thức hải của nàng là một vùng sương mù, ngay cả bản thân nàng cũng chưa đi hết mê cảnh bên trong thức hải của mình.

"Bé đĩ dâm, nàng nói xem?"

Một âm thanh lạnh lẽo đột nhiên truyền đến ở sau lưng nàng. Dao Quang nghe thấy âm thanh này thì lập tức quay đầu, nhưng nàng không nhìn thấy ai cả.

Lúc này, một cơ thể nóng rực bỗng dưng dán lên người Dao Quang, hai bàn tay nóng hổi cũng chuyển hướng tới trước ngực nàng.

"Ngươi là ai?"

Dao Quang hoàn toàn không nhìn thấy đối phương, nàng lắc người muốn tránh khỏi cái ôm cực nóng này.

Vốn ở bên trong thức hải của ai thì người đó sẽ nắm quyền chủ đạo, nhưng giờ phút này, Dao Quang hoàn toàn không thể nhúc nhích được trong chính thức hải của nàng.

Thực lực này đã vượt qua sự tưởng tượng nàng.

"Đương nhiên là phu quân của nàng rồi, bé đĩ dâm mở chân ra để ông thao nàng nào!"

Mặc Quyết duỗi tay cởi bỏ đai lưng của Dao Quang, sau đó dùng sức kéo quần áo trên người nàng xuống.

Mặc kệ đang ở bên trong thức hải của Dao Quang, hắn vẫn có thể khống chế nàng dễ như trở bàn tay.

Dao Quang căn bản không thể nhìn thấy Mặc Quyết, nàng chỉ nhìn thấy quần áo trên người mình đang bị lột xuống từng chút một.

Càng quá hơn nữa chính là đối phương đã vận linh lực, nàng không thể nhìn thấy được đối phương, ngay cả một chút sức lực cũng không còn.

Quần áo trên người đã bị lột sạch, nàng bị bắt đứng trần trụi tại chỗ.

Tiếp theo, một cái đùi không nhìn thấy khẽ đẩy đầu gối của nàng ra, khiến hai chân nàng mở rộng.

Một cây gậy nóng bỏng để giữa hai chân nàng, nó đang thong thả cọ xát nơi giữa hai đùi Dao Quang.

"Ngươi buông ta ra! Cái đồ vô sỉ này!"

Sau khi cảm nhận được côn thịt nóng bỏng, Dao Quang sốt rượt tới mức chảy cả nước mắt.

"Vô sỉ? Ông đây nói mình có sỉ bao giờ?"

Hai tay Mặc Quyết bắt lấy vú Dao Quang, ngón tay dùng sức thưởng thức đầu vú của nàng.

Trước kia hắn lựa chọn ma giới mà không phải trở thành linh thú của giới tu chân là bởi vì ở ma giới vô cùng tự do tự tại, không cần phải tuân thủ theo các khuôn sáo cổ hủ của giới tu chân.

"Không cho chạm vào ta... ưm a..."

Dao Quang vừa cúi đầu thì nhìn thấy hai bầu vú của mình bị một đôi tay không nhìn thấy xoa bóp thành đủ loại hình dạng.

Một lát sau, phía trên bầu vú đã bị hắn xoa bóp lưu lại những dấu tay đỏ tươi.

Hai ngón tay của Mặc Quyết kẹp lấy đầu vú hồng nhạt rồi dùng sức lôi kéo, giống như muốn kéo cho đầu vú nàng biến dạng mới thôi.

Chỉ chốc lát sau, hai quả hồng mai đã bị Mặc Quyết chơi đến cứng ngắc, thoạt nhìn như hai hòn đá nhỏ.

Vú bị người ta dâm loạn, nàng vốn phải cảm thấy thẹn mới đúng, nhưng không hiểu sao cơ thể nàng lại có phản ứng mãnh liệt đến thế.

Tiểu huyệt vẫn không ngừng phun ra dâm thuỷ, hắn cũng nương theo đó mà đặt côn thịt lên trên bắp đùi của nàng.

Dâm thủy chảy ra, toàn bộ rơi trên côn thịt của hắn.

Mặc Quyết lập tức cảm nhận được thân thể của nàng xuất hiện phản ứng.

******************************************Định đợi chương trước đủ 100 sao mới đăng chương mới, mà thui đăng sớm coi như quà lễ hen
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.