Chương trước
Chương sau
↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────

Hôm nay chưởng giáo khảo hạch mọi người tu luyện, chờ tới khi nàng trở về phòng thì đêm đã khuya.

Dao Quang vội dùng pháp thuật che cửa sổ lại kín mít, chắc chắn bên ngoài không thể nghe được âm thanh bên trong mới an tâm.

Nếu mấy âm thanh phát ra lúc nàng thủ dâm với nam nhân kia bị người khác nghe được, nàng chắc chắn sẽ bị chưởng giáo đuổi khỏi sơn môn.

Xác định mọi chuyện đều vạn vô nhất thất*, Dao Quang mới lôi chiếc gương đặt trong ngăn tủ ra.

Sau khi gỡ bỏ phong ấn trên gương, nàng lập tức nhìn thấy lòng ngực mở rộng của nam nhân.

Trên bụng là tám khối cơ bắp chỉnh tề sắp hàng, Dao Quang bỗng dưng có xúc động muốn sờ bụng hắn.

Nhưng nàng cũng chỉ suy nghĩ trong lòng vậy thôi, nam nhân bên kia Kính Huyền Quang cách nàng mấy ngàn dặm, nàng cũng không có khả năng đi tìm hắn.

"Sao tới muộn vậy?"

Mặc Quyết có chút không kiên nhẫn hỏi.

Đêm qua tự sướng với bé đĩ dâm cách Kính Huyền Quang, tư vị ấy khiến hắn nhớ nhung cả đêm.

Ma tôn đại nhân đã sống hơn một ngàn năm, đây là lần đầu tiên hắn trầm luân đối với huyệt nhỏ của một nữ nhân như thế.

Đến buổi tối, ma tôn đại nhân thậm chí đã có một giấc mơ, hắn mơ thấy mình đè một nữ nhân dưới thân đại khai đại hợp thao huyệt.

Hắn ở trong mơ thao đến mức thoải mái muốn chết, nhưng khi tỉnh dậy thì thất vọng tột cùng. Ma tôn đại nhân muốn loại nữ nhân nào mà không có?

Nhưng những nữ nhân kia không giống bé đĩ dâm của hắn, quyến rũ đến mức hắn cả đêm không ngủ được.

Cả ngày hôm nay Mặc Quyết cứ nhìn chằm chằm vào Kính Huyền Quang. Ngay cả thuộc hạ của hắn, Liễu Dư cũng tò mò tại sao tôn thượng cứ nhìn Kính Huyền Quang mãi thế. Chẳng lẽ Kính Huyền Quang có mê lực gì chăng?

"Hôm nay chưởng giáo khảo hạch bọn ta tu luyện cho nên về có chút muộn. Chàng tức giận hả?"

Dao Quang nghe thấy giọng hắn là lạ , cho nên nghĩ rằng hắn không vui.

"Ông đây không có tức giận, chỉ tưởng rằng nàng đã chạy mất."

"Sau này ta sẽ cố gắng về sớm một chút." Dao Quang nhỏ giọng nói.

Cha mẹ nàng qua đời lúc nàng còn nhỏ, nếu không phải vận khí tốt vượt qua khảo hạch của Tử Yên Các, nói không chừng nàng đã chết đói ở nơi nào rồi.

Đây vẫn là lần đầu tiên có người để ý nàng như vậy, không hiểu sao lòng nàng có chút chua xót tê dại, mùi vị này khác hẳn cảm giác khi đạt cao trào.

"Bé đĩ dâm, bắt đầu đi."

Mặc Quyết cởi đai lưng, sau đó lôi con thú lớn nóng bỏng từ trong quần mình ra.

Hắn nhớ nàng suốt cả một ngày, củ khoai thịt dưới thân vừa cứng vừa đau, hệt như một con quái vật ngoi đầu thẳng tắp giữa hai chân.

Dao Quang nuốt nuốt nước miếng, nhìn thấy củ khoai nóng bỏng kia, trong lòng dâng lên cảm giác cơ khát.

Nếu không phải sợ nam nhân kia nhìn thấy mặt mình, nàng thậm chí muốn cúi xuống liếm cây gậy kia một lần cho biết.

"Bé đĩ dâm, nhấc váy lên nào."

Ngón tay Mặc Quyết nắm cự vật thô to, giọng khàn khàn nói.

Sau khi nghe Mặc Quyết nói, Dao Quang nghe lời nhấc làn váy của mình lên, tiếp theo cởi quần lót.

Tiểu huyệt bạch hổ hồng nhạt không lông giữa hai chân lộ ra.

"Bé đĩ dâm, mở hai chân rộng ra chút nữa, dùng ngón tay xoa môi bướm nhỏ một chút."

Nhìn huyệt nhỏ của Dao Quang, tốc độ vuốt ve gậy thịt của Mặc Quyết nhanh hơn.

Dao Quang trước kia đều tự mình an ủi, giờ phút này nghe được lời nói của Mặc Quyết, nàng ngoan ngoãn vươn ngón tay ấn một chút trên âm hộ.

Huyệt nhỏ chưa bao giờ bị nam nhân chạm qua vô cùng mẫn cảm, Dao Quang tưởng tượng đến nam nhân bên kia gương giờ phút này đang dùng ánh mắt cực nóng nhìn mình, tiểu huyệt nàng phản ứng càng thêm mãnh liệt.

Nước xuân bắt đầu chảy xuôi từ miệng huyệt. Sau khi có mật dịch bôi trơn, ngón tay xoa nắn ở môi bướm nhỏ càng nhanh hơn.

"Ưm... Ngứa quá..."

Thời điểm làm cùng nam nhân này, phản ứng của Dao Quang quả nhiên mãnh liệt hơn trước gấp mấy lần.

Tiếng rên rỉ quyến rũ từ trong gương truyền tới, sau khi nghe thanh âm ấy, Mặc Quyết kích thích đến nỗi cả người căng chặt.

Củ khoai trong tay lại sưng to hơn vài phần, cự thú kêu gào muốn cắm vào bướm nhỏ dâm đãng của nàng.

Mặc Quyết khàn giọng nói: "Bé đĩ dâm, dùng ngón tay ấn viên đậu nhỏ. Chơi nơi đó thoải mái lắm."

Để chơi âm đế, ngón tay Dao Quang phải tách hai cánh môi huyệt nhỏ ra. Viên đậu nhỏ lúc này đột nhiên hiện ra, ngón tay nàng chậm rãi đè xuống.

Trước kia, nàng chỉ vừa đụng tới nơi này thôi đã thoải mái lắm rồi, buổi tối hôm nay bị nam nhân chỉ huy chơi âm đế, nàng sướng đến mức dâm thủy chảy ròng ròng.

Tay nàng đặt trên âm đế chà xát vài cái, ngón tay run rẩy, cơ thể nhanh chóng đạt cao trào.

Thoải mái quá...

Nhìn nước dâm chảy ra từng đợt từ huyệt nhỏ, hô hấp Mặc Quyết ngày càng thô nặng, "Bé đĩ dâm, cắm ngón tay vào động nhỏ dâm đãng đi. Nhanh!"

Cách Kính Huyền Quang, hắn không có cách nào trực tiếp thao nàng, cho nên hắn muốn nhìn nàng dùng ngón tay mình tự cắm vào bướm nhỏ.

******************************************(*) Vạn vô nhất thất: tuyệt đối không có sai lầm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.