Hàng cây ngô đồng rậm rạp khiến bầu không khí trở nên âm u mát mẻ, con đường càng thêm vắng lặng. Thế nhưng Cố Tân Di cảm thấy gió cũng nóng, nóng từ đầu đến chân. Hiện giờ cô không còn muốn hỏi đường nữa mà chỉ muốn nghĩ cách đào cái hố nào đó mà chui xuống.
Một câu chuyện bi thảm thế này mà kể ra ngoài liệu có ai tin không đây!!!
Tiếng cười khẽ phía đỉnh đầu vọng đến, bàn tay nhỏ bé không biết đặt vào đâu của Cố Tân Di không kìm được mà run lên.
Không biết có phải vì mông đau quá hay không mà cô cứ cảm thấy tiếng cười này còn có phần sung sướng?
^0^ @@
Cô nhanh chóng giấu bàn tay gây tội ác của mình ra sau, âm thầm xoa mông, đau quá đi mất.
Nhất định là ảo giác rồi.
Cố Tân Di không dám ngẩng đầu lên, dùng âm lượng không thể nhỏ hơn nói xin lỗi với anh.
Cô thoáng nhìn thấy ống quần âu phẳng phiu của người đàn ông.
“Lạc đường à”.
Ngữ khí rắn rỏi, giọng nói trong trẻo tựa tuyết tan chảy xuống khe núi, tựa như làn gió mát thổi qua giữa ngày hè oi ả, âm cuối hạ xuống trầm thấp như hồ nước tĩnh lặng.
Trong tiếng lá cây xào xạc, âm thanh dường như tiếng gọi của những ký ức xa xưa vọng lại.
Cố Tân Di bất ngờ bởi giọng nói của anh, cô im bặt, gật đầu lại lắc đầu.
Cô cuốn lọn tóc trong tay, dừng lại ngẫm nghĩ một lúc lâu lại quyết định gật đầu.
Mù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-to-tinh-cua-sinh-vien-nganh-ky-thuat/2820334/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.