Giấc mơ mấy hôm nay của Cố Tân Di có chút vượt ngoài sức tưởng tượng của cô.
Trong mơ, đóa Hoa Phù Dung nở rộ e thẹn, yêu kiều mềm mại nằm trên giường của cô.
Cố Tân Di vắt chéo chân, cười gian tà: “Người đẹp, em lên xe của tôi!”.
Hoa Phù Dung nhỏ nhẹ lên tiếng nói: “Không, em lên giường, không lên xe”.
Sau đó là một trận trời quay cuồng, cô bị tiếng gà rú thảm thiết lôi khỏi chăn ấm đệm êm. Cô nhắm mắt lăn sang trái một vòng, lại lăn sang phải một vòng, lăn đi lăn lại cuối cùng cũng chịu “phá kén” chui ra.
Giả Giai đã điều chỉnh được thời gian làm việc và ngủ nghỉ của mình so với khi còn ở Tân Cương. Đây là lần đầu tiên cô ấy nhìn thấy dáng vẻ của Cố Tân Di sáng sớm thức dậy nên không khỏi tò mò tròn mắt nhìn xem.
“Có phải cảm thấy mỗi lần cậu ấy dậy rất giống có nghi thức thần bí nào đó không?”. Vệ Tử đang tập chống đẩy, tư thế tiêu chuẩn, cô bạn vẫn luôn chăm chỉ vì sự nghiệp giảm béo của mình.
Giả Giai liên tục gật đầu tỏ vẻ tán đồng, hai người xem cực kỳ thích thú.
Cố Tân Di vừa nhắm mắt vừa thay quần áo cũng không chịu thiệt, nói vào: “Không, mình chỉ đang phá giải phong ấn quá thâm hậu của cái giường với mình mà thôi”.
Cô nhảy xuống giường: “Đi thôi nào, pika pika*”.
Giả Giai, Vệ Tử: “…”.
* Đây là câu mà nhân vật chính trong Pokemon hay dùng khi gọi Pikachu, ý chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-to-tinh-cua-sinh-vien-nganh-ky-thuat/2820330/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.