Buổi chiều là tiệc gắn kết. Trước đó, sau khi họp phụ huynh xong, cha mẹ có thể dùng bữa trưa cùng con mình ở nhà ăn trường. Vốn chẳng có gì đáng nói, vì dù sao cũng ở ngoài, các bậc phụ huynh hẳn cũng không định làm khó con mình. Nhưng hình như sống yên ổn quá, ai đó lại không vừa lòng.
Bạch Tuyết Mai dìu Bạch lão phu nhân ngồi xuống, ngoan ngoãn bưng khay đi chọn đồ ăn.
Cũng giống như các học sinh khác trong trường, cô ta mong chờ ngày này vô cùng. Năm đầu tiên của cao trung, cô ta không theo học T trung, mà dùng học lực của mình thi đỗ S trung đứng đầu thành phố.
Nhà có con thi đỗ S trung, hẳn phải lấy làm tự hào lắm. Ấy thế mà, với nhà Tiểu Bạch thị kia, người đỗ lại là đứa con nuôi đáng ghét, nên họ chỉ cho rằng cô ta làm màu, muốn lấn lướt chị mình.
Được một năm, Bạch Ngân Hạnh chẳng chịu được nữa, cô ta chẳng bao giờ muốn Bạch Tuyết Mai sống yên cả, nằng nặc đòi ba mẹ chuyển trường cho Bạch Tuyết Mai đến T trung, để làm gì thì ai cũng biết.
Nếu Bạch Tuyết Mai còn ở nhà Tiểu Bạch thị, e rằng cô ta đã không mong chờ ngày hội phụ huynh học sinh đến thế. Giờ khác rồi, cô ta đã được về với gia đình ruột thịt, được yêu thương, được sống trong sung sướng.
Cô ta nên cảm thấy mỹ mãn mới phải.
Cô ta nên biết ơn Lạc Minh Tịch mới phải.
Nhưng trước kia Lạc Minh Tịch từng bắt nạt cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-song-sot-cua-nu-phu-phan-dien/3593073/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.