Sáng ngày thứ bảy, Lạc Minh Tịch còn đang mê man trong cái chăn mềm mại, chuông điện thoại vang lên không ngớt.
Cô cau mày khó chịu, nhớ tới hôm qua Lâm Duệ rủ cô sáng nay đánh tay đôi với một nhóm, không nghĩ lại sớm như vậy.
Uể oải vươn tay ra với cái máy, chọn nghe. Còn chưa kịp nhìn đến người gọi là ai, Lạc Minh Tịch đã giở ngay cái giọng cáu kỉnh: "Mẹ nó, mới sớm ra đã đến lịch hẹn đánh rồi hả lão Lâm? Bản tiểu thư đang ngủ, để lát nữa rồi tính. Không thì đánh thua một ván rồi gọi bản tiểu thư dậy cũng được."
Bên kia đáp lại lạnh lùng, giọng nói thì hoàn toàn không phải của Lâm Duệ: "Là tôi. Lão Lâm là ai?"
Lạc Minh Tịch đột nhiên tỉnh cả ngủ, giơ máy ra trước mặt xem người gọi tới. Cái dòng "Nam Thần" đập lù lù vào mắt, Lạc Minh Tịch cười gượng: "Ahaha, chào bạn Tề. Tôi tưởng là bạn cùng bàn của tôi gọi đi chơi game. Thật sự ngại quá. Bạn... gọi tôi có chuyện gì không?"
"Cô và bạn cùng bàn có vẻ thân thiết nhỉ?"
"Ờ... Thân thì cũng thân, ngày nào chẳng đi chơi chung với nhau."
"Ồ."
Câu trả lời chỉ gồm một tiếng được kéo dài ra, phía cuối tông giọng còn được đẩy lên cao nữa chứ, Lạc Minh Tịch khó hiểu. Nam thần dạo gần đây là lạ làm sao á, muốn hỏi cô cách để tán Bạch Tuyết Mai à.
Là cô thì sẽ giúp, chẳng qua phải nhịn đau trong lòng thôi hiu hiu.
Lạc Minh Tịch mới tỉnh, vẫn ngái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-song-sot-cua-nu-phu-phan-dien/3593047/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.