Lạc Minh Tịch nhận ra mình chưa trả điện thoại cho Tề Hàn Vũ.
Và cô cũng vì mải chìm đắm trong thế giới hường phấn của thiếu nữ mới biết cái cảm giác cảm nắng là gì nên cũng quên luôn cả việc phải lấy ADN của ai đó. Thôi, để tối về điện thoại luôn. Phiền phức.
Tài khoản The Heroes của Tề Hàn Vũ cũng thuộc dạng khá khẩm cao, so với tài khoản của cô thì chính là xấp xỉ.
Lạc Minh Tịch nghĩ, cô sẽ nâng rank lên cho Tề Hàn Vũ vậy, dù sao cũng quên chưa trả điện thoại cho người ta, bước đầu làm như này để tạ lỗi, sau đó sẽ bồi thường tốt hơn.
Nguyên buổi nghỉ trưa cô liền ngồi cày cùng với nhóm bạn. Mấy người không biết Lạc Minh Tịch lấy từ đâu ra cái tài khoản lạ này nhưng vẫn đáp ứng chơi cùng cô.
Họ bình thường đều lựa chọn một góc sân trường vắng người qua để yên tĩnh. Mấy cái ghế đá gần khu phòng thí nghiệm thường là nơi lý tưởng để họ tụ tập vào mỗi buổi trưa.
"Lạc đại thần, bà định dùng cái tên 'Lạc đại nhân chỉ có tiền' và 'Lạc đại nhân chỉ không thiếu tiền' đến bao giờ."
Chơi xong ván thứ ba, mỗi người đều thấy mệt mỏi, nhức mắt, tạm thời nghỉ ngơi lấy sức một lúc. Khi này thì nên nói ít chuyện để thấy thoải mái. Câu ban nãy là Chu Đại Từ hỏi.
Cái tên đó của Lạc Minh Tịch không phải không hay, mà là nó dài. Với lại họ bây giờ hay gọi cô là Lạc đại thần chứ không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-song-sot-cua-nu-phu-phan-dien/3593045/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.