Chương trước
Chương sau
Tan học, Lạc Minh Tịch được mời đi net. Không sai, là đi net đấy.

Đám bạn biết Lạc Minh Tịch chơi mấy game mobile giỏi rồi, giờ họ muốn biết trình độ của cô khi chơi trên máy tính là như thế nào, một hai nhất định phải dẫn cô đi net.

Nếu xét về phương diện chơi cái nào giỏi hơn, Lạc Minh Tịch tự tin khẳng định cô giỏi dùng máy tính hơn.

Nguyên do thì cũng đơn giản thôi, cô từng tốt nghiệp một trường đại học chuyên về công nghệ máy tính, lại còn là tốt nghiệp loại giỏi.

Vốn là cô học lập trình, nhưng sau khi tốt nghiệp lại đi làm trạch nữ, làm người cày game thuê. Cô thì cảm thấy không sao, nhưng mà bạn đại học cũng đều tiếc cho cô, rõ ràng có khả năng, có thể xin vào một công ty công nghệ nhưng lại ru rú trong nhà.

Hầy, có chút hoài niệm.

Tiệm net đấy ở gần trường, đi một đoạn đường ngắn là tới rồi. Nhóm năm người may mắn kiếm được năm cái máy liền nhau, kéo nhau ngồi xuống mở trò chơi.

Ngô Vinh rủ cả nhóm chơi một trò RPG mới ra tuần trước, cũng là cái trò mới hôm qua Lạc Minh Tịch chơi.

Trò đó lấy bối cảnh thần tiên trên trời, loài người trên đất, ma quỷ dưới đất. Nói chung nhiệm vụ cũng dễ đoán, trừ gian diệt ác, phiêu lưu đó đây là tám cái chữ miêu tả chính xác nhất tất cả những nhiệm vụ cô đã chơi qua.

Được cái đồ họa đẹp và cốt truyện hay, cùng với một cái tên khá ấn tượng: Tam Giới Là Một.

Khi đăng nhập, mấy người đều tìm tài khoản của nhau thêm bạn. Cấp của mọi người đều là sàn sàn nhau, có Lạc Minh Tịch là nhỉnh hơn một "chút".

"Lạc đại nhân thế nhưng cũng chơi lâu hơn cả chúng tiểu nhân nữa." từ khi biết cô là Lạc đại nhân chỉ có tiền (dù mới là ban sáng),nhóm bạn cũng bắt đầu gọi cô bằng cái tên Lạc đại nhân thay vì Lạc tiểu thư như trước.

Gọi đại nhân, xưng tiểu nhân, cứ coi như đó là trò đùa của những người bạn đi.

Lạc Minh Tịch vừa làm vài cái click chuột nhận quà đăng nhập ngày vừa nói: "Thực ra thì hôm qua mới chơi."

Nói như thế thì không ai tin cả, dù trò này mới ra nhưng để lên cấp thì khó lắm. Mấy người vừa học vừa chơi, gắng lắm mới lên được level 16, còn Lạc Minh Tịch đang ở ngưỡng 29 thêm chút nữa thì thành 30 rồi. Rõ ràng là chỉ có đại thần vừa cày từ lúc game mới ra mới có thể cày lên level đó.

Kia khoan đã, đại thần!

Chu Đại Từ là người nhanh nhạy, bắt đầu cảm thấy có gì đó liền đi xem bảng xếp hạng game thủ của sever, cái tên ID đứng đầu thế nhưng mà là "Lạc đại nhân chỉ không thiếu tiền"!!!

"Ngọa tào, Lạc đại nhân là đại thần a!"

"Nạp cả đấy." Lạc Minh Tịch nói đùa, cũng nghĩ chắc hẳn họ sẽ tin thôi. Ai ngờ họ dùng ánh mắt kỳ dị nhìn cô.

"Lạc đại nhân a, game này theo đúng quảng cáo mà kinh doanh, chỉ đề cao thực lực chứ không đề cao tiền nạp. Phải nói là game miễn phí nổi tiếng nhất hiện nay đó."

Lạc Minh Tịch á khẩu không nói nữa, bị lộ rồi, còn bị lộ liễu như thế nữa.

Game này đề cao thực lực, Lạc Minh Tịch lại đẳng cấp tới mức trong một đêm liền làm đại thần thì không ngu gì lại không biết trình độ của cô như nào.

"Sư phụ nhận một lạy của đồ đệ." Vũ Huy chắp hai tay, hướng chỗ Lạc Minh Tịch đang ngồi lạy thật. Lạc Minh Tịch cười xùy xua xua tay.

Đến chịu với mấy cha nội luôn chứ.



Lâm Duệ là người được cử đi chọn phó bản đánh quái, cậu chàng lại chọn cái phó bản khó nhất trong ngày.

Lạc Minh Tịch liếc cậu đe dọa một cái, nhưng vẫn chấp nhận lời mời tham gia phó bản cùng tổ đội này.

Nhân vật của Lạc Minh Tịch là một vị thần tiên ca ca mặc nguyên một cây trắng cầm kiếm, phong thái không dính chút bụi trần nào. Cô dựa theo hình mẫu husbando kiếp trước của mình mà tạo ra nhân vật này chứ không phải vì cô không muốn chơi nhân vật nữ.

Nhưng thật ra, cô không chơi nhân vật nữ thì cũng có người chơi, đó là Ngô Vinh. Nhân vật của Ngô Vinh là một loli bánh bèo mang trọng trách hồi máu cho toàn đội. Lạc Minh Tịch hơi sởn da gà, cô hơi quan ngại người này hơi có bệnh đấy.

Nhân vật của Chu Đại Từ là một vị đại tướng, mang đại đao như mang cái que chạy long nhong khắp nơi, đã thế lại nhanh. Chu Đại Từ nhìn kiểu học sinh gương mẫu với cặp kính cận dày đậm chất bác học thế thôi, bản chất sâu bên trong cậu là một thiếu niên hơi một chút mang bệnh trung nhị.

Lâm Duệ lúc mới chơi trò này được cái biết đâu là thế mạnh của mình, đó là đứng yên không kéo chân đồng đội nên cậu chọn tạo ra một nhân vật là yêu quái tu luyện từ một cục đá, máu cứng như đá nên không sợ, mang người làm bia đỡ đạn lại không chỉ tốt mà là rất rất tốt.

Vũ Huy thì ngược lại với Lâm Duệ, cậu ta tạo ra một nhân vật cung thủ máu giấy nhưng sát thương khủng, có thể coi như là để bảo vệ tới phút cuối rồi thì mang ra làm vũ khí bí mật.

Phó bảng mà Lâm Duệ chọn là đi đánh Vạn Niên Rết. Con này nhiều chân lại không lồ, khi ra chiêu thì nó kiểu gì cũng làm mất 1/3 số máu ở thang máu cút người chơi, mất 1/2 số máu nếu là kiểu máu giấy giống Vũ Huy, trừ nhân vật có máu sắt đá như của Lâm Duệ thì may ra mất có 1/4. Đánh thắng con này là khó cực kỳ, có bao nhiêu người chơi đã thử qua rồi nhưng đều thất bại.

Lạc Minh Tịch biết độ khó của nó, cũng từng nghĩ nên luyện ít lâu rồi mới đánh, không ngờ đồng chí cùng bàn lại lôi cô đi đánh sau có một hôm mới bắt đầu chơi.

Cô hiện tại chưa biết được điểm yếu của con quái này, không nắm quá chắc việc sẽ đánh thắng.

Người xưa dạy rồi, thất bại là mẹ thành công. Xét thấy con quái này sát thương khi ra chiêu lớn, có thể máu của nó là trái ngược lại, đang lúc đợi tải, cô nghĩ tới cách đánh nhanh thắng nhanh, đánh trước khi nó ra chiêu thì khả năng sẽ chiếm chút ít lợi thế.

Mới vào phó bản, các nhân vật đều đứng trước cửa một hang động, dưới đất đầy những sọ người. Mới vào đều chưa gặp con quái gì, cả nhóm theo sự dẫn dắt của Chu Đại Từ đi sâu vào bên trong.

Bên trong tối tăm lạnh lẽo, vẫn chưa xuất hiện gì. Hệ thống nhảy ra thông báo sắp có quái xuất hiện, cả nhóm hít sâu nghiêm túc đặt tay lên bàn phím và chuột chờ đợi.

Không quá một phút sau, tai nghe phát ra âm thanh the thé ghê tai của mấy con quái như xác sống biết đi, chúng đồng loạt xuất hiện trước mặt các nhân vật.

Tay của Lạc Minh Tịch gõ lên bàn phím lạch cạch không ngừng, nhân vật của cô liên tiếp thực hiện các kỹ năng, một chốc dọn dẹp được xung quanh bản thân. Những người khác cũng nhanh chóng xử lý những con quái gần họ, duy chỉ có Lâm Duệ vẫn loay hoay mãi chưa chơi xong một con.

Cả nhóm: .....gà

Chu Đại Từ thân làm lãnh đạo, "cao cả" miễn cưỡng đi giúp đỡ đồng đội.

Mọi người qua được cửa ải đầu tiên vẫn chưa hoàn toàn thả lỏng, càng về sau thì cấp độ càng khó. Phó bản này có ba cửa ải, nhiều người tới cửa thứ hai liền mất hết máu rồi.

Di chuyển nhân vật tới một chỗ của hang động, trước mắt xuất hiện một cái ngã tư.

Trong những trường hợp như này, một con NPC sẽ xuất hiện.

Quả nhiên, các nhân vật vừa dừng lại ở giữa ngã tư liền có một nhân vật nữ mặc đồ rách từ đầu tới chân chạy từ đường ở chính giữa ra, liên tục hiện lên màn hình là những lời "không được vào".

Người ta nói không được vào, hiển nhiên phải đi vào thì mới gặp được thứ cần tìm. Cái này ai cũng đoán được, cả nhóm dắt nhau đi theo đường chính giữa vào sâu hơn.

Hệ thống lại nhảy ra cái thông báo, mọi người đề cao cảnh giác xung quanh.



Mấy con quái ở cửa này là nhện khổng lồ, khó nhằn hơn mấy con ở cửa thứ nhất nhiều. Theo sự dẫn dắt bày trận của "đại thần" Lạc Minh Tịch, mọi người đều mất thêm ít lâu để giải quyết lũ này. Đang trong lúc vui mừng vì bản thân là số ít người chơi có thể qua được ải thứ hai, hệ thống phát ra một âm thanh máy móc thông báo.

[Người chơi Bắp ngô là vinh quang đã thiệt mạng ở ải thứ hai của phó bản Vạn Niên Rết]

"Bắp ngô là vinh quang" là ID của Ngô Vinh. Khi thông báo được phát ra, mọi người đều mờ mịt quay sang chỗ Ngô Vinh đang ngồi. Ngô Vinh thì chớp chớp mắt, có chút khóc không thành tiếng.

Tuy là người hồi máu sát thương không cao, máu cũng không nhiều nhưng lại là supporter rất tốt, giúp toàn đội hồi máu chống đỡ lâu thêm một chút. Tuy nhiên mất người này rồi thì đồng nghĩa không thể hồi máu, mà không thể hồi máu thì cũng endgame sớm thôi.

Lạc Minh Tịch mặc kệ hình tượng, co chân lên ghế ngồi khoanh chân: "Lão Ngô mua cho tôi lon Coca."

Ngô Vinh ok một tiếng, đi tới quầy mua lon nước. Quay trở lại liền thấy Lạc Minh Tịch mang bộ dáng gánh vác trọng trách lớn lao ngồi di chuyển nhân vật chạy lung tung.

Ngô Vinh: "..."

Cậu đặt lon nước sang bên cạnh con chuột của Lạc Minh Tịch, cô cảm ơn một tiếng, dùng tay bật lon Coca uống một ngụm.

Không biết có phải là do có nước có gas vào người hay không, Lạc Minh Tịch liền lập tức hăng máu, di chuyển nhân vật chạy vào sâu hơn. Những người còn lại cũng liếc nhau rồi di chuyển nhân vật chạy theo.

Vạn Niên Rết là con rết nghìn chân, siêu toa không lồ, luôn đứng chờ người chơi ở phía bên trong cùng của cái hang động.

Lạc Minh Tịch chạy tới nơi, chỉ nói "Đánh nhanh thắng nhanh" rồi nhanh chóng thực hiện các thao tác. Nhóm bạn tuy chơi cùng nhau chưa lâu, thấy Lạc Minh Tịch có bộ mặt này cũng khá ngạc nhiên nhưng cũng vẫn nghe theo.

Ngô Vinh đứng xem bốn bạn chơi, chỉ chê bai Lâm Duệ thao tác quá chậm, toàn nhầm phím này với phím kia, có lúc bị loạn qua quên mất đâu là chuột trái đâu là chuột phải. Nhìn sang bên cạnh Lâm Duệ là Lạc Minh Tịch, tay trái không rời bàn phím, thậm chí còn không nhìn bàn phím mà cứ gõ lách cách, Ngô Vinh cảm thán cái tốc độ tay của Lạc Minh Tịch, đúng là đại thần có khác, không cùng đẳng cấp với bọn họ.

Hệ thống phát ra cái thông báo ID "Tui là đại từ nhân xưng" của Chu Đại Từ đã mất mạng ở ải thứ ba. Không trách được, với khả năng của Chu Đại Từ thì cũng đã tốt lắm rồi.

Liền theo sau đó là ID "Huy động cơn mưa" của Vũ Huy cũng hiện lên màn hình kèm theo dòng đã thiệt mạng. Nhân vật máu giấy trụ tới bây giờ là cũng căng rồi đấy.

Chưa qua nổi một giây, ID "Rừng Duệ đây" của Lâm Duệ cũng hiện lên kèm dòng chữ tương tự. Mọi người cũng không ý kiến gì, sống tới giờ là do mạng dai thôi đấy chứ.

Chỉ còn lại một mình Lạc Minh Tịch, cô vẫn giữ tốc độ tay của mình như vậy. Bề ngoài cô vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, thực ra bên trong đã sớm sụp đổ khi Chu Đại Từ hi sinh rồi. Nhíu mày nhìn thẳng màn hình, tay trái của cô cũng có chút mọt, dù gì thì cô cũng chỉ là con gái thôi nha.

Theo thói quen, cô với lấy lon Coca nốc thêm mấy ngụm nữa, bình tâm tĩnh trí cố gắng nhịn cái mỏi mà gia tăng tốc độ gõ bàn phím.

Lạc Minh Tịch mím môi, con ngươi chú ý theo từng di chuyển của con rết trên màn hình.

Người xem cô chơi càng ngày càng nhiều, bầu không khí bí bách căng thẳng chờ đợi. Không ai dám thở mạnh, sợ thở mạnh lại làm ảnh hưởng tới cô.

Sự chịu khó không làm con người thất vọng, hiện nay Lạc Minh Tịch đã mất hơn một nửa số máu của mình, còn con quái vật rết thì chỉ còn một vạch cuối cùng. Mọi người đều hít một hơi thật sâu chờ kỳ tích tới.

Qua ba phút, tiếng lách cách gõ phím dừng lại, màn hình xuất hiện hàng chữ "hoàn thành phó bảng", Lạc Minh Tịch thở ra một hơi. Cuối cùng cũng xong.

Người đứng xem nãy giờ đều vỡ òa, đồng thanh wow kéo dài, vỗ tay rầm rầm.

Nhóm bạn đều xúm lại vỗ vai chúc mừng, Lạc Minh Tịch nhoẻn miệng cười thong thả đi thu thập trang bị chiến lợi phẩm.

Màn hình hiển thị ô chúc mừng thăng cấp thành công, xung quanh đều vang lên tiếng hô: "Đại thần a! Đây chính là đại thần a!!!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.