Ngay sau đó, Thập Thất lặng lẽ bước tới. Cậu cúi đầu nhìn, đưa tay, cầm lấy cán đèn đồng và đưa nó cho Sydel: "Đèn của cô."
Cậu không có ý định đỡ cô, đưa đèn cũng vẫn giữ một khoảng cách nhất định giữa hai người.
Đó là một ranh giới an toàn.
Sydel khựng người, nhìn cậu một lát, khóe miệng khẽ nhếch, cơ mặt đang co giật vì đau dần dần dừng lại. Cô đưa tay ra nhận: "Cảm ơn."
Bầu không khí kỳ lạ dường như lặng lẽ tan biến.
Như thể không có gì xảy ra.
Sydel cầm chặt đèn, xoa trán rồi đứng dậy. Sau nửa phút, cơn đau trên người đã dịu đi, chỉ còn lại chút nhức mỏi, nhưng không đến mức không chịu nổi.
Cô đã hiểu vì sao chỉ có thể vào cánh cửa đỏ ba lần. Nó tiêu hao quá nhiều năng lượng tinh thần. Trong cánh cửa đỏ, cô đã mất quá nhiều m/áu và bị thương nặng, khi trở lại bên ngoài, sự tổn hại không phải trên thân thể mà là ở tinh thần.
Nếu chếc trong cửa, bên ngoài cũng sẽ chếc.
Sydel cúi đầu trầm tư, tay vẫn tiếp tục hoạt động, nhét viên ngọc m/áu thứ hai vào đèn đồng. Khoảnh khắc ấn xuống, cô nhìn thấy rõ xung quanh.
Không có gì cả.
Vầng sáng dịu nhẹ lan tỏa, một làn gió lạnh từ cuối hành lang đầy rỉ sét, âm u và rùng rợn thổi tới, làm bay tà áo của Sydel.
Ánh sáng trắng phác họa đường nét sáng tối đan xen trên khuôn mặt Thập Thất. Sydel liếc nhìn cậu ta, cảm thấy người này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734540/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.