**Chương 110**
Không biết từ lúc nào, cơn mưa lớn đã biến mất.
Dường như nơi này bị cách ly hoàn toàn với thế giới bên ngoài, bầu trời vẫn đen kịt, mặt đất khô ráo, không có lấy một vết nước, xung quanh cỏ dại mọc um tùm, mạng nhện giăng đầy, ngôi nhà cổ trông vô cùng âm u, như thể là công trình từ thế kỷ trước.
Sydel không hiểu biết nhiều về văn hóa Nhật Bản, cũng không thể đoán được ngôi nhà cổ này thuộc thời đại nào, chỉ có thể nhìn ra sự cũ kỹ cổ kính, cùng với một thời huy hoàng đã qua của nó.
Sở dĩ có thể nhận ra sự huy hoàng của nó là bởi... ngôi nhà cổ này quá lớn.
Dù chỉ cao khoảng ba, bốn tầng, nhưng phía sau là một dãy nhà ngói kéo dài, trông không giống một căn nhà mà giống như cả một ngôi làng.
Sydel đứng trước căn nhà cổ, quan sát một lúc, xung quanh ngoài ngôi nhà cổ ra thì chẳng còn lối thoát nào khác.
Cô biết rằng tối nay sẽ không ai đến cứu mình, ít nhất đội cứu hộ sẽ không thể tìm thấy cô.
Nếu muốn rời khỏi nơi này, cô chỉ có thể tự mình vượt qua.
Sydel không đi tìm túi đồ, vì biết giờ có tìm cũng không thể tìm được. Cô nghĩ một lúc rồi chọn một chỗ trước ngôi nhà, từ từ ngồi xuống.
Cô gái tóc vàng toàn thân ướt sũng, ngồi xếp bằng trên một tảng đá, một tay chống cằm. Sau khi nghỉ ngơi một lúc, khôi phục lại sức lực, Sydel mới đứng dậy.
Những dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734525/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.