Margot Verger có một bí mật.
...Cô ghét màn đêm.
Thật ra thứ cô ghét không phải là đêm tối, mà là trong đêm khuya yên tĩnh, cô luôn có thể nhìn thấy một bộ mặt khác của tòa lâu đài này--
Mặc dù cô đã lớn lên ở đây từ nhỏ.
Cô ngửi thấy mùi ẩm ướt khó chịu của gỗ mục từ những bức tường thép, những dây leo dài đầy gai bò ra từ trong cống ngầm bóp nghẹt trái tim cô, yên lặng đâm vào da thịt; cô có thể nghe thấy tiếng róc rách từ dòng nước, giống như một đàn chuột với hàm răng sắc nhọn đang bò trên những đường ống rỉ sét, cô còn có thể nghe thấy tiếng d/òi bò nhúc nhích và ruồi nhặng bay vù vù bên tai nghe rất phiền.
Margot không thích trang viên này, mặc dù ở đây cô là đại tiểu thư có cuộc sống sung túc, địa vị cao quý.
Khi còn nhỏ, cô thường bò lên bệ cửa sổ, rung đùi đắc ý đếm sao.
"Một hai ba..."
Những ngôi sao thật đẹp.
Chúng treo cao trên bầu trời đêm tối tăm, giống như những viên kim cương trong suốt lóng lánh rực rỡ được Thượng đế rải lên tấm màn đen.
Từng ngôi sao, ngôi sao nào cũng sáng rõ.
Nhiều sao như thế liệu sẽ có một ngôi sao nào thuộc về cô hay không?
Cô nghe mẹ kể, khi người ta chếc đi sẽ biến thành vì sao trên bầu trời, nên sau khi bà ngoại mất sẽ luôn theo dõi bảo vệ mẹ từ trên bầu trời, vậy mẹ cũng đang quan sát cô từ trên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734449/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.