Janet bị đánh thức vào lúc nửa đêm
Thứ đánh thức bà là tiếng kêu thảm thiết và tiếng kêu cứu chói tai của một người phụ nữ, đồng thời còn có tiếng đồ vật rơi đổ lốp bốp, bà vô thức nhìn sang bên, Louise vẫn bình yên vô sự nằm đó, chỉ hơi cau mày vì bị tiếng ồn quấy rầy giấc ngủ.
Janet cảm thấy lo lắng, không quan tâm đến điều gì khác, bà khoác áo choàng rồi mở cửa, nhìn thấy phòng khách đang bật đèn sáng trưng.
Cửa phòng bảo mẫu mở toang, người phụ nữ sắc mặt tái nhợt, sợ hãi xụi lơ trong góc, trong phòng bừa bộn, ngoài cửa có người đang đứng.
Đó là Sydel.
Sydel vẫn mặc một chiếc váy ngủ màu hồng nhạt, nhìn Janet với vẻ mặt hoang mang, thân hình mảnh khảnh đứng dưới ánh đèn, đổ bóng nghiêng nghiêng trên nền nhà.
Cô chắp tay sau lưng, mái tóc vàng xõa bên tai, đôi mắt xanh nhìn qua: “Cháu không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ nghe thấy rất nhiều tiếng động từ bên này nên mới dậy xem."
Cô bé cắn môi, vẻ mặt sợ hãi không yên.
"Bà bảo mẫu này..." Sydel nói: "Hình như bà ấy đột nhiên phát điên, không biết có phải là..."
Cô do dự một lát rồi tiếp: “bị bệnh tâm lý không?”
Nói xong, Sydel đột nhiên cảm thấy những lời này có hơi quen thuộc, cô chợt nhớ tới cảnh tượng này khá giống mấy năm trước.
Cái đêm cô đưa cha mẹ đi xem Esther phát điên.
Điều khác biệt là lần này người giày vò bảo mẫu không phải là Annabelle
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-sinh-ton-trong-the-gioi-truyen-la-khap-noi-/3734447/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.