Kì thi cuối kì lần này vẫn thống nhất sử dụng một đề thi chung do tổ chuyên môn Trung học số 1 phụ trách ra đề.
Phía trên đã lệnh phải công bằng nghiêm túc, không được phép tiết lộ trước nội dùng đề thi, nhưng giáo viên Trung học số 1 vẫn cố gắng bí mật ra sức truyền đạt trọng điểm trong đề thi cho học sinh, hơn nữa còn dặn dò đủ kiểu rằng không được phép tiết lộ cho học sinh trường khác. Học sinh ba tốt Chu Cẩn Ngôn ngồi ngay ngắn, gật đầu mạnh mẽ tán thành, thoắng cái đã nói hết trọng điểm đề thi cho Tô Tinh.
Tô Tinh dành hai đêm để biên soạn một quyển tài liệu ôn tập và tới lớp đưa cho Hạ Trì vào ngày hôm sau.
Hạ Trì lật qua lật lại xấp tài liệu viết tay, đặt hai tay Tô Tinh vào lòng bàn tay mình xoa xoa, nhíu mày hỏi: “Thức khuya làm? Ngủ không ngon có phải không?”
Tô Tinh ngáp một cái, hai quầng thâm dưới mắt đen sì, lắc đầu phủ nhận: “Không, không tốn thời gian.”
“Không tốn thời gian cái gì, quầng thâm khác gì gấu trúc không.” Hạ Trì gập ngón tay gõ nhẹ lên trán Tô Tinh, gõ xong lập tức cảm thấy xót, sau đó xoa xoa trán Tô Tinh, nhìn chằm chằm vào mắt cậu, nói, “Lần sau không được thức khuya nữa nghe chưa? Không việc gì phải làm quốc bảo(1) hết, làm bé lạnh lùng của một mình tớ là đủ rồi.”
(1) Gấu trúc là quốc bảo của Trung Quốc, ‘bảo’ trong ‘quốc bảo’ và ‘bé’ trong ‘bé lạnh lùng’ cùng là một chữ 宝. Thật ra ‘bảo’ không phải là ‘bé’,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-gia-b/1002355/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.