Hạ Trì cứ nhất quyết muốn đưa Tô Tinh về nhà, hay nói cách khác là phải tiêu thực.
Tô Tinh không lay chuyển được hắn, đành phải ngầm đồng ý.
Thường ngày cậu vẫn hay đi bộ về trên những con đường nhỏ hẹp bẩn thỉu, nhưng lần này đưa Hạ Trì đi đường vòng rộng rãi hơn.
Cậu cảm thấy vẫn nên giữ thể diện trước mặt bọn Hạ Trì, một chút là đủ rồi, để bọn họ thấy rằng thật ra cậu cũng không đáng thương tới vậy.
Bước tới địa phận khu Như Ý, hai bên đèn đường có sáng hay không đã trở thành một bài toán xác suất, mặt đường lồi lõm gồ ghề, sơ sảy một chút thôi là có thể dẫm vào vũng nước đen sì.
Có vài người lởn vởn hai bên đường, nhìn đã biết là lưu manh, nhưng kiểu lưu manh vô lại này không giống như bọn Lý Lãng Lông xanh tự xưng, hơn nữa sát khí đầy mình, Hạ Trì cảnh giác kéo Tô Tinh ra phía sau mình.
Tô Tinh vỗ vai hắn: “Không phải căng thẳng, đều là người quen cũ của tôi, bọn họ không dám đụng tới tôi, cũng không đánh lại tôi.”
Khi tới tầng dưới, Tô Tinh chỉ vào tòa tập thể, nói: “Tới rồi, tôi ở tầng hai.”
Hạ Trì nhìn những mảng tường loang lổ và hành lang tối tăm của tòa tập thể, cố gắng kiểm soát sắc mặt mình thoải mái một chút, hắn nói: “Mai là thứ bảy, cậu nghỉ sớm một chút… Bây giờ cũng không còn sớm nữa, cậu ngủ dậy muộn một chút, ngủ nướng cũng được, ầy không được, vẫn phải ăn sáng, ăn xong sớm rồi ngủ tiếp…”
Tô Tinh ngắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-gia-b/1002323/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.