Hạ Trì đẩy Hạ Châu đi dạo trong vườn, hai người không nói một lời nào
Mãi cho tới khi một chiếc lá ngô đồng bị gió cuốn bay vài vòng trên không trung, cuối cùng rơi xuống mặt đất, Hạ Châu mới bùi ngùi: “Sắp tới mùa thu rồi.”
Giữa tháng chín, ánh mặt trời vẫn rực rỡ chói chang, và lá cây có thể cảm nhận sự thay đổi khí hậu tốt hơn con người.
“Anh ơi,” Hạ Châu gọi hắn, “anh lấy giúp em phiến lá kia được không? Em muốn làm thẻ đánh dấu sách.”
Hạ Trì nhặt chiếc lá ngô đồng kia đưa cho Hạ Châu.
Hạ Châu ngắm nghía chiếc lá, dường như muốn ngắm từng đường gân lá thật rõ ràng.
Hạ Trì ngồi ở một bên ghế đá, vừa mở điện thoại ra thì thấy tin nhắn trả lời của Tô Tinh.
Hắn nhanh chóng mở ra, Tô Tinh chẳng nói chẳng rằng, gửi cho hắn một dãy số — 400873666.
Lại là trò gì nữa đây? Nhìn trông không giống số điện thoại cho lắm?
Hắn nhập dãy số này lên Baidu, kết quả hiển thị rõ ràng trang chủ của ‘Bệnh viện thành phố Tân Dương chuyên khoa tâm thần’, chửi hắn có bệnh một cách quanh co lòng vòng mà!
Hạ Trì nhìn dãy số kia nửa ngày, không khỏi nhếch miệng cười.
Hạ Châu lẳng lặng nhìn hắn, chưa bao giờ Hạ Trì cười như vậy ở nhà, ngớ ngẩn thật sự, nhưng lại ánh lên niềm vui vẻ đơn thuần cùng ngây ngô. Biểu cảm này cậu ta vô cùng quen thuộc, khi Quan Hân Hân đối mặt với Hạ Lỗi, cũng sẽ cầm lòng không đậu mà nở nụ cười tương tự.
Quan Hân Hân rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kip-gia-b/1002320/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.