🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Edit: Ayumi



Beta: Phương Xeko



Khi bác sĩ đi vào kiểm tra, Hoàng Vũ và Bạch Tấn cũng vừa đến, tôi không vào phòng bệnh nữa, chỉ ngồi ở ghế dài ngoài hành lang, có lẽ do đêm ngủ không ngon nên cả người tôi đều mệt mởi, đầu cũng đau, lòng thì nặng trĩu bởi câu nói kia của Lê Trạch.



Nghe thấy tiếng mở cửa của phòng bệnh, có mấy người bác sĩ đi ra, Bạch Tấn cũng đi theo họ.



“Mệt không?” Bạch Tấn ngồi xuống cạnh tôi, hỏi nhỏ.



Tôi lắc đầu một cái, “Không sao.”



“Bác sĩ nói cơ thể cậu ta hơi yếu, có lẽ sẽ hồi phục rất chậm.”



Tôi cúi thấp đầu xuống, không nói gì.



“Có muốn vào nhìn cậu ta một chút không?”



Tôi lắc đầu, “Không. Lát nữa em còn phải về công ty.”



Bạch Tấn quay đầu lại nhìn tôi, một lúc sau đưa tay lên vỗ vỗ vai tôi, sau đó đứng lên đi về phía phòng bệnh, mở cửa đi vào, không quay lại nhìn tôi lấy một cái.



Tôi nhìn cửa phòng bệnh chậm rãi đóng lại, lỗi mũi cay cay, tôi muốn khóc. Lần đầu tiên khi tổi khổ sở, Bạch Tấn lại không ở cạnh an ủi tôi, chỉ xoay người rời đi. Trong lòng tôi có cảm giác ủy khuất trước nay chưa từng có, vành mắt dần đỏ len, tôi hung hăng nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, vừa đứng lên rời đi, lại nghe thấy tiếng chuông báo tin nhắn.



Người nhắn tin: Bì Bì.



Hạt Tiêu, tôi sắp lên máy bay, hẹn gặp lại!



Tôi sửng sốt, bước nhanh về phía phòng bệnh, mà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kich-tieu-lat-tieu/3058312/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bi Kịch Tiểu Lạt Tiêu
Chương 47
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.