Tôi trở lại quán bar nhưng cũng không còn gặp Lê Trạch, mà Hàn Dục vô hình chung lại biến mất giống như chưa từng xuất hiện.
Mỗi ngày tôi đều lượn lờ quanh quán một vòng, phục vụ sinh nói ông chủ bọn họ đi rồi, quán cũng bàn giao lại cho người khác quản lý, tôi có chút thất vọng, bất quá cũng chỉ là một chút, một tuần sau, cuộc sống của tôi liền khôi phục lại bình thường.
Cuối tháng, Tiểu Bạch bị ba tôi gọi về, tôi đoán nghĩ có thể công ty xảy ra vấn đề. Tối hôm Tiểu Bạch trở về, tôi liền gọi điện thoại cho Hoàng Vũ.
“Hạt Tiêu, có chuyện gì không?”, giọng nói Hoàng Vũ có chút quái dị.
Tôi nghe trong điện thoại hình như rất an tĩnh, dừng một lát mới mở miệng, “Anh, anh đang ở bên ngoài ạ?”
“Ừ, ăn cơm cùng bạn, em tìm anh có chuyện gì có chuyện gì?”
“Tiểu Bạch hôm nay về rồi, là xảy ra vấn đề trong công ty ạ?”
Hoàng Vũ dừng lại mấy giây, “Vấn đề nhỏ, không đáng lo đâu đừng quan tâm, anh sẽ nghĩ biện pháp, được rồi, anh còn có việc, lát sẽ gọi cho em.”
“Vâng, em chờ anh.”
“Ừ, Bye!”, vừa nói xong anh ấy liền cúp điện thoại.
Tôi nhìn chằm chằm vào cuộc điện thoại đã bị cắt đứt hồi lâu, cảm thấy có chút kinh ngạc, vừa lúc cúp máy, trong nháy mắt tôi nghe được một giọng nữ, đây quả thực thật không thể tưởng tượng nổi, Hoàng Vũ có thể cùng người khác phái ăn cơm! ! !
Buổi tối quán bar cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kich-tieu-lat-tieu/3058248/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.