Cạm bẫy!
Suy nghĩ đó lướt vào đầu tôi như một tia chớp. Một cái bẫy khốn kiếp, và chính mày đã bước vào đây như một thằng đần.
Đúng lúc tôi buông vali ra để rảnh bàn tay phải thì ngọn đòn đã đổ xuống. Đó là một cú đập rất mạnh. Tôi có cảm giác một phần gáy và một phần lưng tôi rã vụn ra. Lúc bấy giờ tôi không biết Blochin... đánh bằng gì, nhưng tôi thấy ngộp thở, và không khỏi ngạc nhiên tại sao mình vẫn còn đứng được trên hai chân, thậm chí còn lảo đảo được vài bước về phía trước, tới bên cửa sổ.
Cái cửa sổ chắc chắn không phải là vị cứu tinh, mà tôi cũng không đến sát được nó. Gần tới nơi thì tôi đã gục xuống, dừng lại ở dáng quỳ gối như đã bị liệt. Đầu tôi cúi về đằng trước. Tôi vẫn chưa thở được, thay vào đó tôi nghe tiếng bước chân của Blochin vang lên sau lưng mình. Nhưng âm thanh trầm đục, như đã được lọc qua một lớp bông. Tôi nghe thấy cả tiếng cười của hắn.
Tôi há miệng đớp không khí.
Đã tốt hơn một chút, nhưng cơ thể vẫn hoàn toàn tê liệt. Chưa có khả năng tự vệ.
Thân hình Blochin hiện ra bên cạnh tôi. Hắn cũng cúi người về đằng trước. Tôi nhìn xuống hai bàn tay hắn. Hắn cầm chặt một thanh sắt hoặc là một cây chùy làm bằng gỗ thẫm màu, tời không phân biệt được chính xác. Ánh mắt hắn lóe lên vẻ hả hê kỳ lạ.
Hắn giơ hai tay.
Cái chùy bay xiên sát đầu tôi như một lưỡi kiếm độc ác. Tôi thở hào hển, nghiến răng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-kich-nguoi-soi/8254/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.