Giữa ánh chiều tà bóng thân ảnh trải dài, trước mắt Chúng Hưởng lay động. Hắn từng bước một đi tới, mỗi một bước, đều không chút do dự đạp lên cái bóng của chính mình.
Trách nhiệm như vậy, chính nghĩa như vậy.
Có phải hay không có một ngày, ta sẽ đem thứ đã phá hủy dũng khí của chính mình mà gây nên với tình yêu giữa ta cùng Âu Dương Khả ?
Ngôi biệt thự xuất hiện trong tầm mắt, đã có thể cảm nhận được nhãn thần trông mong từ trên người đang ly khai. Xa xa phía trước cửa sổ hoa lệ , một thân ảnh cao lớn vốn đã rất quen thuộc, đang ngưng thần nhìn chăm chú về phía trước chợt lóe lên rồi biến mất.
Ngây ngốc đứng trước ngôi biệt thự, hưởng thụ cơn gió nhẹ trong nắng chiều mắt lạnh. Chúng Hưởng nhìn Âu Dương Khả từ trong phòng bước đi bình ổn, hướng tới chính mình.
Bên môi nở một nụ cười, ánh mắt ấm áp, trên khuôn mặt anh tuấn hiện lên tia hỏi thăm sau một ngày xa cách.
Đây là nơi thuộc về ta, là hạnh phúc của ta… . . . . .
Chúng Hưởng muốn cười, giống như tất cả những người đang hạnh phúc, cũng mang theo bộ dáng tươi cười vui sướng mà nhẹ nhàng chờ đợi người yêu đi đến. Thật đẹp, trong ánh tà dương, đôi tình nhân chậm rãi tới gần . Cuối cùng ôm lấy nhau, cùng sẻ chia tình yêu và những lời yêu thương triền miên.
Đáng tiếc hắn cười không nổi, trái tim tựa như sắt nặng nề. Càng hạnh phúc càng thống khổ… . . . . Càng trân quý gì đó, khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-huong-dung-dich-nam-nhan/33314/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.