Edit: SoZu
—--------------------------------------
Dạ minh châu chiếu sáng nơi này, giúp Ninh Thư nhìn rõ ràng. Ở đây giống như một thuỷ lao đã lâu không ai lui tới. Một bên còn có giá nến chưa được thắp lên, quan trọng hơn hết là những hình cụ xung quanh, nhìn qua có phần khiến người ta không rét mà run.
Bách Lý Mặc dựa người vào tường, thần sắc càng thâm trầm hơn so với mọi khi.
Ninh Thư nhìn theo tầm mắt nam nhân, phía đó có một roi da dài màu đen, bên trên dường như còn dính một ít vết máu đã khô lại từ lâu, có chút ghê người.
Sắc mặt nam nhân không biết vì sao hơi hơi tái nhợt, cặp mắt hẹp dài không nhìn ra cảm xúc, tiếng nói trầm thấp: "Ảnh Thất, lại đây".
Thiếu niên tiến lại gần liền bị bàn tay mạnh mẽ bắt lấy, lực đạo vô cùng lớn.
Ninh Thư có chút khó chịu nhíu mày, mở miệng dò hỏi: "Vương gia"?
Bách Lý Mặc cười khẩy: "Ngươi có biết, trước đây chỗ này là thế nào không"?
Ninh Thư lắc lắc đầu.
Nam nhân tuấn mỹ thần sắc nhàn nhạt, ngữ khí lại lạnh băng nói: "Từ năm bổn vương 5 tuổi, đã bắt đầu bị nhốt ở đây, nhốt đến 3 năm." Hắn châm chọc: "Thế nhân đều nói bà ta là đệ nhất Vương phi hiền lương thục đức, không ai biết được, bà ta chính là một kẻ điên".
Bách Lý Mặc nâng mặt, lời nói có chút sởn tóc gáy: "Ảnh Thất, ngươi đoán xem bà ta tra tấn bổn vương như thế nào"?
"Bà ta buộc chặt bổn vương chỗ này ngày đêm, thả rắn cắn, còn dùng roi quất đánh".
"Đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-hac-hoa-dai-lao-chiem-huu/982808/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.