Ninh Thư im lặng không nói lời nào.
Chuyện này liên quan gì tới làm nũng chứ, thuốc trung y khó uống thật mà, rất là đắng. Cậu có thể nuốt xuống không phun ra là giỏi lắm rồi.
Thiếu niên nhận mứt hoa quả, cho vào miệng. Mứt hoa quả ở cổ đại không biết làm như thế nào, không hề có chất phụ gia gì, lại có vị ngọt thanh, ngọt ngấm từ từ, ngọt đến tận tâm. Ăn một miếng vào lập tức trung hoà được vị thuốc đắng trong miệng. Khó trách trong phim truyền hình, mấy nhân vật mỗi lần uống thuốc đều muốn ăn mứt quả như này.
Mà lúc này, Bách Lý Mặc đang dùng đôi mắt thâm trầm nhìn người trước mặt.
Thiếu niên môi hồng răng trắng, đặc biệt là cặp mắt hạnh nước lưng tròng, lúc nhìn người khác, đáy mắt như không chứa gì, quá mức sạch sẽ.
Bách Lý Mặc không khỏi nhớ tới Ảnh Thất trước kia, hơi thở tăm tối, là ảnh vệ có cảm giác tồn tại thấp nhất. Nếu không phải đối phương cởi sạch quần áo bò lên giường hắn, đời này Bách Lý Mặc cũng không dư ánh mắt mà để ý đến.
Nam nhân xem xét vấn đề này, lại nghĩ đến bộ dáng trước sau đối lập của tiểu ảnh vệ, đôi mắt càng thêm thâm trầm.
Chẳng lẽ, mọi chuyện chỉ là trùng hợp?
Ninh Thư cũng không biết ý nghĩ trong lòng nam nhân lúc này. Kỳ thật cậu rất thích ăn ngọt. Ở thế giới gốc của mình, cậu đã rất thích, thế nhưng em trai Ninh Hi của cậu lại không thích, thậm chí là ghét ngọt nên trên bàn chưa bao giờ xuất hiện đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-hac-hoa-dai-lao-chiem-huu/982805/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.