Ninh Thư ngây ngốc.
Cố gia chủ đối diện lại nói tiếp: "Nói gì thì nói, sau này Cố gia vẫn phải có một người thừa kế. Có thể chấp nhận như vậy đã là nhượng bộ lớn nhất của ta." Ông lạnh lùng: "Vốn dĩ là ta muốn Cố Sâm bao dưỡng thêm một người phụ nữ, nhưng nó không đồng ý, nên ta đành phải tìm cậu hỗ trợ".
Đột nhiên trong lòng Ninh Thư rất buồn bã, hồi lâu sau cậu mới cất lời: "Tiên sinh muốn tìm mang thai hộ sao"?
Cố gia chủ nhìn cậu cứ như nhìn một đồ vật râu ria: "Bằng không, cậu có thể sinh cho A Sâm một đứa con sao?" Ông ta nhíu mày nói: "Cậu đừng có mà không biết tốt xấu, có thể nhượng bộ như vậy đã là khoan dung lớn nhất của ta. Đợi đứa bé sinh ra ta sẽ giữ bên cạnh ta bồi dưỡng".
Ninh Thư nắm chặt ly nước, rũ mắt, không biết đang nghĩ gì.
Cố Hạo thấy cậu dường như có dao động, ngữ khí cũng hoà hoãn một chút: "A Sâm chắc chắn cũng muốn có đứa con của mình".
Nam sinh thanh tú ngẩng mặt, đôi mắt thẳng tắp nhìn lại, ngữ khí kiên định nói: "Nếu thiếu gia muốn có một đứa con, tôi sẽ không phản đối. Nhưng tôi muốn hỏi tiên sinh một vấn đề. Đây là chuyện thiếu gia muốn, hay tiên sinh tự mình quyết định"?
Ninh Thư còn chưa ngốc tới mức này, nếu phía Cố Sâm không có vấn đề gì, Cố gia chủ cũng sẽ không tìm cậu làm gì.
Cố gia chủ hiển nhiên không nghĩ cậu sẽ hỏi tới chuyện này, có chút tức giận nói: "Cậu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-hac-hoa-dai-lao-chiem-huu/982799/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.