"Linh Linh, có phải anh rất xấu xa không"?
Ninh Thư tưởng tượng bản thân thành hồ ly tinh, mà còn là nam hồ ly đi câu dẫn người khác liền cảm thấy mình vô cùng mặt dày không biết xấu hổ.
Cậu vùi mặt trên giường, đỏ một vòng mắt.
Rõ ràng Cố Sâm đã có vị hôn thê...
Linh Linh: "Ký chủ, sao anh lại nghĩ như vậy chứ! Cố Sâm mới là người không biết xấu hổ! Hắn vẫn luôn cưỡng ép anh làm những chuyện ngại ngùng đó dù anh có muốn hay không, hắn biếи ŧɦái"!
Ninh Thư nhẹ giọng nói: "Xoát đầy độ hảo cảm là anh có thể đi rồi, Cung tiểu thư sẽ không biết".
Cậu cúi đầu, nước mắt từng giọt, từng giọt rơi xuống.
Ninh Thư một chút cũng không muốn làm người xấu, dù bản thân cậu bị người hại chết, cậu cũng không có cách nào xấu xa với thế giới này.
Không sao.
Rất nhanh cậu sẽ đi rồi.
Cậu sẽ không làm ảnh hưởng tới cuộc đời của người khác
Không sao.
Nhưng nghĩ thì được, đến khi chân chính muốn làm, đầu óc Ninh Thư lại trống rỗng.
Cậu căn bản không biết làm hồ ly tinh là phải làm gì.
Linh Linh: "Không sao không sao! Ký chủ! Chỗ em có rất nhiều bảo bối do tiền bối các đời lưu lại nè, cho anh mượn"!
Trên tay Ninh Thư xuất hiện một quyển sách, nhưng cậu vừa mở ra liền thấy bên trong đều là hình ảnh khó coi.
Cậ xem đến mặt đỏ tai hồng, cảm thấy thẹn nói: "...Anh không làm được..."
Linh Linh tò mò hỏi: "Sao dạ ký chủ, không phải anh đã hạ quyết tâm làm hồ ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-hac-hoa-dai-lao-chiem-huu/982792/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.