Edit: SoZu
--------------------------------------
Cố Sâm không cùng cậu về nhà, cũng không nói y sẽ đi đâu.
Ninh Thư cúi đầu, ngây ngốc hết một lúc.
Đúng vậy, cậu đang đợi cái gì. Có phải con người đều sẽ có lòng tham, khi có được một chút thứ không thuộc về mình liền mơ tưởng càng nhiều, thậm chí muốn đạt được nhiều hơn?
Đến giờ cậu vẫn cảm nhận được cái ôm đêm đó của Cố Sâm với và những lời nói kia.
Còn có đôi môi nóng cháy, từng chút, từng chút hôn đi những giọt nước mắt của cậu, mang theo một loại ôn nhu cùng quý trọng không dễ phát hiện.
Ninh Thư giống như đang bắt lấy cọng rơm cuối cùng, tham lam ấm áp không thuộc về mình. Cậu không có tiền đồ nghĩ thầm.
Không nên đem bản thân lún sâu vào nữa.
Cố Sâm đi đâu, làm gì, thậm chí không để cậu bước vào thế giới của y, đều không phải chuyện cậu nên ủy khuất.
Ninh Thư có điểm mờ mịt, có lẽ đêm đó, là thiếu niên nhất thời tâm huyết dâng trào.
Càng làm cho cậu mờ mịt chính là thái độ của bản thân đối với Cố Sâm đã không sợ hãi và mâu thuẫn như trước nữa. Đây là vì... tiềm thức cậu thay đổi ấn tượng đối với thiếu niên, thậm chí muốn trở thành bạn bè với y sao?
Linh Linh: "Ký chủ! Sao anh lại nghĩ sẽ trở thành bạn bè với đồ biến thái kia chứ"?
Ninh Thư nhấp môi, phủ nhận nói: "Không có".
Cậu và Cố Sâm không phải người của một thế giới, vô luận tính cách hay những phương diện khác đều không thích hợp đi chung đường.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-hac-hoa-dai-lao-chiem-huu/982785/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.