"Chỉ vậy thôi hả? Giới thiệu này bình thường quá rồi".
Ninh Hi nghe có người bên dưới nói như vậy. Ninh Hi cười nhạt, cậu không giống em trai mình - Ninh Hi luôn hoạt bát, nên cũng chẳng được hoan nghênh. Thường xuyên có người nhận nhầm cậu thành Ninh Hi xong lại thắc mắc: 'Hai người thật sự là anh em song sinh sao? Một chút cũng không giống".
Ninh Thư là kiểu người luôn an tĩnh, đôi khi chỉ cần có 1 quyển sách là đủ để cậu ngồi vào một góc, ngây người cả ngày. Đôi khi cậu cũng hâm mộ Ninh Hi có nhiều người vây quanh, sủng ái như vậy, thế nhưng khi có ai chú ý tới cậu, cậu lại luống cuống không biết phải làm sao. Có lẽ cậu trời sinh không hợp với mọi người.
Giống như hiện tại, những ánh mắt dò xét trong lớp, những bạn nữ thấp giọng đánh giá đã làm cho Ninh Thư cảm thấy mặt nóng rực lên, hoảng hốt.
Cũng may, giáo viên đã kết thúc loại trầm tịch xấu hổ này: "Em... đến ngồi cạnh Tôn Vĩ đi".
Ninh Thư nhìn theo hướng giáo viên chỉ, thấy một sinh hơi mập mạp bĩu môi, trong tay tuỳ ý chơi đùa máy bay giấy.
Cậu thu hồi tầm mắt, gật đầu đầu.
Mập mạp ngồi ở vị trí cuối lớp, hơn nữa trùng hợp sao lại cách không xa chỗ của Cố Sâm.
Cố thiếu gia hơi tựa vào lưng ghế, tuỳ tiện đáp lời những bạn học bên cạnh, nhưng tầm mắt lại như có như không rơi trên người Ninh Thư.
Vào lúc cậu đi tới gần, hắn liền tuỳ ý vươn một chân ra, vô tình cố ý chắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-hac-hoa-dai-lao-chiem-huu/982764/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.