Cuối cùng họ cũng mang mũ có khăn voan.
Sau khi đội chiếc mũ lên, rất mau đã có vài đứa trẻ đuổi theo phía sau họ chọc ghẹo: "Yêu quái đầu trâu không lộ mặt, mang mũ ra đường."
Cơ Tắc chưa từng bị ai mắng là yêu quái đầu trâu bao giờ, hắn có khuôn mặt tuấn tú dưới tấm voan che mặt, mặc dù cảm thấy chói tai, nhưng hắn lười quay đầu răn dạy, thậm chí còn bước chân còn không đi nhanh hơn, mặc kệ bọn trẻ đuổi theo phía sau nháo nhào.
Cơ Tắc tản bộ ưu nhã, dẫn thiếu nữ đi dạo trên đường Quảng Dương, ăn thì ăn, uống thì uống, như thể cả con phố chỉ có hai người bọn họ, ngoài ra không có ai khác.
Thân thể căng thẳng của thiếu nữ dần dần thả lỏng, trên mặt lại hiện ra nụ cười, nàng còn nói muốn mua bơ sữa do thương nhân ở nước Sở bán.
Sau khi uống hết hai bát bơ sữa lớn ngoài đường, môi hai người liền dính một vòng trắng.
“Chíp Chíp, nhà ngươi ở đâu?” Triệu Chi Chi lau miệng.
Cơ Tắc lấy tay áo lau miệng, chỉ vào một hướng ngẫu nhiên: "Ở đằng kia."
Triệu Chi Chi nhìn theo hướng hắn chỉ, chính là nơi ở của gia tộc cao quý, vương cung cũng ở trong đó.
“Ngươi hỏi cái này làm gì?” Cơ Tắc không muốn nàng ôm những tưởng tượng viển vông, “Ta không thể mang ngươi về nhà.”
“Ta không muốn cùng Chíp Chíp về nhà.” Triệu Chi Chi nghiêng đầu nhìn về phía Cơ Tắc, “Ta chỉ muốn biết, về sau nhớ tới Chíp Chíp nên nhìn về hướng nào.”
Cơ Tắc: "Ngươi sẽ nhớ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-tieu-thiep-cua-thai-tu/3892347/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.