Cơ Tắc sửng sốt một lúc, không ngờ tới nàng lại đột ngột hỏi câu này.
Nụ cười của hắn không thay đổi, nhưng đôi mắt nhìn chằm chằm vào nàng nháy mắt liền trở nên hung ác.
Như thể đang trêu đùa con mồi, giọng điệu của Cơ Tắc rất thoải mái, hắn khóa chặt ánh mắt nàng: “Ngươi nghĩ ta sẽ làm sao?”
Căn phòng nhỏ yên tĩnh, chỉ có tiếng gió hiu hiu chậm rãi thổi qua.
Ánh sáng ban ngày u ám chia tấm thảm rơm thành hai, thiếu nữ ngồi trong bóng tối, một lúc sau, khuôn mặt như tuyết nở một nụ cười hồn nhiên, rạng rỡ như hoa về: "Đương nhiên là không rồi! Ta chỉ đùa với ngươi mà thôi, nhìn ngươi dịu dàng như thế này, e rằng còn không cầm được rìu, làm sao có thể giết người được chứ.
"
Cơ Tắc: "Ta… dịu dàng?"
Thiếu nữ nghiêm túc gật đầu: "Dịu dàng.
”
Cơ Tắc hít một hơi thật sâu.
Hắn không tức giận.
Thật không tức giận chút nào.
Trong số những người hắn biết, chỉ có Quý Hành và Cơ Nhất Nhất dám nói những lời chết tiệt như vậy với hắn.
Một người thì điên khùng, một người thì còn ấu trĩ trẻ con, hắn nghe thấy còn chưa tính sổ.
Bây giờ có thêm một người nữa, một kẻ ngốc nghếch nhỏ con.
Đường đường là Đế thái tử, làm sao có thể so đo với một kẻ ngốc này chứ? Vậy nên hắn đã tha thứ cho nàng vì sự mù quáng và ngu ngốc của mình.
"Ngươi ..." Cơ Tắc còn chưa nói gì, thiếu nữ đã chạy mất.
“Ta phải về ăn cơm.”
Giày còn chưa mang kịp, nàng cứ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bi-ep-lam-tieu-thiep-cua-thai-tu/3892339/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.